ĐỪNG QUÊN ĐÊM NAY - Trang 215

Mộng Nhược xuất hiện, đầu bù tóc rối mi mắt sưng mọng, da mặt vàng ệch,
trên vai choàng áo lông, người càng thêm gầy nhỏ . Tử Thu cười, vẻ nhận
lỗi :
- Xin lỗi bác, em làm bác mất ngủ . Em đón Tiểu Đệ về bác ạ.
Bà Mạc không nhắc gì đến Tiểu Đệ, chỉ mải ngắm cặp mắt sáng một cách
kỳ lạ của Tử Thu . Đêm đã khuya, nét mặt nàng không hề lộ vẻ mệt mỏi :
- Cô đi đâu đến giờ mới về ?
Không muốn nói dối Mạc Mộng Nhược, Tử Thu đành đánh trống lảng và
ca thản :
- Cổ Lôi về sớm vậy mà cứ để nó đây làm phiền bác, chán quá.
- Anh ấy đến đây rồi, nhưng cháu đã ngủ say, cho nên tôi bảo anh ấy cứ để
nó đây.
Thì ra nghĩ oan anh ta, cho chết, ai bảo anh ta không nói.
- Cháu ngủ cùng với chị, thôi mai hãy hay, khuya lắm rồi ra ngoài không
khéo bị cảm.
Tử Thu không nỡ từ chối lòng tốt của Mộng Nhược, nàng đành nói :
- Em xin cảm ơn bác.
Nàng vừa định về, Mộng Nhược hỏi :
- Chị không đến nhà họ Trương hay sao ? Tiểu Điệp bảo không thấy chị Ở
đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.