ĐỪNG QUÊN ĐÊM NAY - Trang 238

chỉ đi lại với các bạn gái, còn Tiểu Điệp, thì chả biết thế nào ? Nếu chỉ chơi
với Thiên Nhu, việc gì cô bé phải đi đôi giầy cao gót quái dị này ?
Bỗng nàng nghĩ đến Tiểu Điệp và Thiên Uy . Biết đâu cô nàng năng đến
chơi nhà họ Trương là vì cậu chăng ? Nói cho thật đúng con trai, con gái
giao thiệp bình thường với nhau cũng chẳng sao . Tử Thu nhớ lại lúc đầu
hôm Mộng Nhược có hỏi dò nàng về Thiên Uy . Người mẹ luôn lo lắng về
con gái là lẽ thường tình, nhưng thái độ Mộng Nhược có cái gì thái quá, cứ
như thể Tiểu Điệp đã mắc bãy của Thiên Uy không bằng.
Bọn trẻ con mười mấy tuổi đầu đã hiểu gì đâu cơ chứ ? Nếu Mộng Nhược
cho rằng Tiểu Điệp nên tránh Thiên Uy, và vì việc đó mà hai mẹ con cãi
nhau thì quả thật là không đáng.
Nghĩ đến chuyện Tiểu Điệp, Thiên Nhu và Thiên Uy, Tử Thu càng thêm
nhớ Đại Nhạc . Nàng trăn trở mãi, không sao ngủ được.
Từ ngày gửi Tiểu Đệ vào trường mẫu giáo, Tử Thu không thể dậy muộn
được . Nàng có thế không lo bữa ăn sáng của Cổ Lôi, nhưng không thể
không sửa soạn cho con đi mẫu giáo được.
- Mẹ Ơi chị Tiểu Điệp muốn nói gì với mẹ ấy - Tiểu Đệ gọi ngoài sân.
Nhà chật hẹp, Tử Thu không thể trốn tránh đi đâu được, nàng đành vừa vén
tóc vừa đi ra sân.
Ánh nắng ban ma chiếu lên gương mặt Tiểu Điệp trông thật tươi mát, thật
đáng yêu, mặc dù cô bé đôi khi cũng thật khó hiểu.
- Cô Lê ơi, cô tha lỗi cho cháu nhé - Tiểu Điệp hạ giọng, nói thầm.
- Không sao cháu ạ - Tử Thu cũng nói nhỏ - Cô đã cất giầy cẩn thận cho
cháu rồi, cháu cứ yên tâm.
Không ngờ Tiểu Điệp nói :
- Cháu ghét đôi giầy quá, chỉ muốn vứt quách nó đi.
- Tại sao ? - Nàng tưởng cô bé biết rằng đôi giầy đã lỗi mốt.
- Nó làm đau chân, rột cả gót đây này.
Tử Thu cười và nghĩ rằng bi kịch của con người chính là ở chỗ đó . Niềm
khao khát bấy lâu, nay giành được rồi mới biết sự thật không đẹp như trong
tưởng tượng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.