ĐỪNG QUÊN ĐÊM NAY - Trang 245

rất có phong độ.
- Cảm ơn anh. - Bối Kỳ mỉm cười - Em làm sao có thể so sánh với Trương
phu nhân được ạ? Bà ấy đi đây đi đó, còn em chỉ là cô gái quê mùa của Đài
Bắc thôi.
- Tương lai của tiểu thư đầy hứa hẹn.
Viêm Bối Kỳ liếc nhanh Thiên Lập rồi hỏi một cách hóm hỉnh:
- Anh biết xem tướng phải không?
- Không, tiểu thư học chuyên ngữ, tất nhiên sẽ có ngày tiểu thư được ra
nước ngoài.
- Em rất mong hè này tốt nghiệp, em được sang Mỹ học, anh ạ.
- Dễ thôi, thể nào Vu bộ trưởng cũng giúp tiểu thư.
- Nếu như em muốn đi thật, chắc chả khó gì. - Viêm Bối Kỳ nói với vẻ đầy
tự tin.
- Muốn đi thật? - Thiên Lập đùa - Chả nhẽ muốn đi giả ư?
- Vấn đề không phải ở em mà ở ông bà cụ. Các cụ không muốn em đi một
mình, trừ phi... - Viêm Bối Kỳ như cố tình bỏ dở câu chuyện, vì cô đang
nhắc Thiên Lập về đường đi - Xin anh quay sang phải.
Vì lịch sự Thiên Lập không hỏi gì thêm, vả lại anh cũng đoán được câu nói
bỏ dở: nghĩa là ông bà muốn cô lấy chồng rồi xuất ngoại.
Khi xe vào ngõ anh mới phát hiện đây là khu nhà chung cư của cán bộ nhân
viên. Cứ xét theo phong độ Viêm Bối Kỳ, cô hình như không phải xuất thân
từ khu nhà này, cô phải ở nơi quyền quý như bà Vu bộ trưởng kia.
Một phụ nữ trung niên, có phong thái đàng hoàng ra mở cửa. Đó là bà mẹ
Viêm Bối Kỳ. Bà ta có vẻ con nhà cao sang, nếu đứng cạnh bà Vu bà cũng
chả kém cạnh.
- Dì chơi bài nhà bà Lê, nhờ ông Lê tiễn con về, mẹ ạ.
Bà mẹ có vẻ thân thiện:
- Mời ông vào ngồi chơi đã.
Thiên Lập không thể từ chối lời mời chân thành. Anh chưa quên lời hứa với
Thiên Nhụ Nhưng dù sao, con người ta vốn tính tò mò, vả lại cũng nên thừa
dịp tìm hiểu thêm gia cảnh Viêm Bối Kỳ, mặc dù anh vẫn tự nhủ: mình làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.