ĐỪNG QUÊN ĐÊM NAY - Trang 280

QUỲNH DAO

Đừng Quên Đêm Nay

(Nguyên tác: Biệt Vọng Kim Tiêu)

Chương 53

Thiên Lập qỳ trươc sofa, nét mặt ảm đạm. Chàng nhìn nàng run rẩy, mặt
dấu trong sofa, người dúm dó, thân hình càng nhỏ nhắn đến tội nghiệp. Vừa
trải qua trận bão, giờ đây mưa gió đã yếu dần, nhưng đôi vai nàng vẫn rung
giật trong cơn phẫn nộ chưa thể chấm dứt.
Một bàn tay Thiên Lập lơ lửng giữa khoảng không. Chàng muốn vuốt ve
nàng một cách nhẹ nhàng, nhưng không dám. Giai Lập như con ngựa bất
kham, mấy lần hẩy mạnh cánh tay chàng. Sự thay đổi của con người thật
khó mà tưởng tượng nổi! Trước kia Giai Lập dịu dàng cao quý biết bao, giờ
đây như cỗ xe hỏng phanh, nàng đâm bổ nháo nhào sau một hồi khóc nức
nở, giờ đây nàng như tê liệt.
Bầu không khí trong căn buồng cũng trở nên hết sức nặng nề, cảnh tượng
êm ấm trước kia biến đi đâu mất. Không nghe tiếng nhạc chỉ còn có tiếng
khóc đau buồn. Ánh đèn như tối đi đầy vẻ buồn thảm, chàng cảm thấy ghê
rợn hơn cả hôm chàng mất trộm.
Thiên Lập nhìn tấm lưng thon nhỏ của Giai Lập với vẻ bất lực, chàng hắng
giọng mấy lần để tìm lời an ủi:
- Sirley, em đừng khóc nữa? Khóc mãi làm yếu sức, càng khổ em hơn.
Chàng đặt nhẹ bàn tay lên vai nàng. Lần này nàng để im, nhưng câu nói của
chàng khiến nàng càng tủi thân hơn, thân thể nàng rung mạnh hơn, tiếng
nấc mạnh hơn.
Thiên Lập thở dài, chàng ra sức thanh minh cho mình:
- Về phát luật, khi cưa có chứng cớ cụ thể, bị cáo vẫn vô tội. Còn em thì lên
án tôi, không cho tôi có dịp để tự bào chữa.
Giai Lập không trả lời, nàng hỉ mũi thật mạnh để biểu thịu sự tức tối trong
lòng.
- Lời nói của thiên hạ tin làm sao được? Nếu ai cũng tin lời bịa đặt, cuộc
đời này sẽ loạn, phải không Giai Lập?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.