ĐỪNG QUÊN ĐÊM NAY - Trang 299

không được. Cuối cùng Thiên Nhu sửa thành "một chàng trai".
Thơ của Thiên Uy như thế nào ấy nhỉ? Thiên Nhu vắt óc nhớ lại cái hôm cô
nghe trôm ngoài cửa buồng. Lúc đó cô nhớ ngay, nhưng lâu ngày quá, nay
chỉ còn nhớ bập bõm. Chép lại, hay bắt chước đều bất tiện:
" Tôi yêu một chàng trai,
Hai người quý nhau như thể anh em,
Khi tôi gọi "Anh Lê ơi"
Lòng tôi xiết bao âu yếm".
Hay quá! Hay quá! Đoạn một của bài thơ Thiên Uy cũng chỉ bốn câu.
Thiên Nhu lấy làm đắc ý, biết đâu chả hay hơn bài thơ kia.
" Tôi yêu một chàng trai
Thiên Lập, Thiên Nhu, cùng là Thiên
Biết đâu chẳng phải trời se duyên
Mặc dù anh giầu kinh nghiệm cuộc đời hơn tôi nhiều
Tôi yêu một chàng trai
Con gái nhà ngoại giao lấy nhà ngoại giao
Có ngày anh sẽ đưa tay cho tôi vịn
Cùng nhau đến dự quốc yến long trọng".
Thiên Nhu viết, rồi xóa, rồi sửa, cuối cùng cô đã mô phỏng bài thơ nghe
trộm, làm bài thơ không tiền khoáng hậu.
Tình yêu, vĩ đại là ở chỗ đó, làm thay đổi cá tính, tình cảm, đẻ ra tài trí và
lòng nhẫn nại. Thiên Nhu ngạc nhiên về bản thân. Cô lấy tờ giấy trắng chép
lại thật nắn nót.
Nét chữ Thiên Nhu giống nét chữ mẹ, vừa to vừa xiên xẹo. Lúc nhỏ sống ở
nước ngoài, cho nên Thiên Nhu học kém môn văn, nhờ thông mình vốn có
cô đạt được tiến bộ thần tốc trong những năm gần đây, nhưng vì tập viết
thiếu cơ bản chữ vẫn xấu.
Cuối cùng Thiên Nhu cũng chép xong bài thợ Cô thở phào cảm thấy như đã
trút bớt phần nào gánh nặng. Cô ném bản thảo vào sọt rác còn bản chính
cho vào phong bì, đề tên Thiên Lập. Cô sẽ kiếm một dịp nào thuận tiện trao
tận tay anh ấy.
Mãi khi Thiên Nhu đã tắm xong, bố mẹ vẫn chưa về. Thiên Uy cũng chưa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.