ĐỪNG QUÊN ĐÊM NAY - Trang 45

- Làm sao anh quên được, hôm đó em và Thiên Nhu còn cãi nhau cơ mà,
đứa thì đòi đi mua khung ảnh, đứa thì đòi đi mua dĩa hát.
Thiên Uy cười :
- Anh có sáng kiến là đến phố Trung Hoa, có bán cả khung và dĩa hát . Anh
vừa mới về nước cơ mà, làm sao anh thuộc hết các phố thế nhỉ ?
- Em đừng quên rằng anh chính là người Đài Bắc . Nhưng Đài Bắc nay
khác xưa nhiều quá em ạ.
Thiên Uy tỏ ra đang chăm chú nghe anh kể chuyện Đại Bắc ngày xưa với
ngày nay, kỳ tỉnh tâm hồn cậu bất định . Trong lòng đang vấn vương những
lời lẽ viết trên trang giấy màu xanh nhạt . Đã viết được một nửa rồi, còn
nửa kia nên viết tiếp như thế nào nhỉ ?
Thiên Lập hiểu tâm trạng cậu bé, vì phải đợi vợ chồng Đại Nhạc, anh đành
cứ ngồi lì . Anh cố kể những chuyện lý thú ngày xưa, Thiên Uy bị thu hút
khi nào không hay . Câu chuyện kể đến chỗ thú vị, hai anh em cùng cười ha
hả.
Nghe tiếng cười, Thiên Nhu định quay sang hỏi tội Thiên Uy khiến cô
không làm bài được, kỷ tỉnh cô bé đang đọc tiểu thuyết.
Đến trước cửa buồng Thiên Nhu mới hay Thiên Lập đang trong buồng
Thiên Uy, cô bé mừng rỡ, đẩy cửa bước vào :
- Đấy nhé, anh đến mà chẳng thèm sang buồng em nhé !
- Anh vừa đến xong, tiện thể anh vào buồng Thiên Uy trước, chứ anh có
biết cả em cũng ở nhà đâu.
- Thế sao anh không sang buồng em trước nào ? Thiên Nhu trề môi - Em
không tin rằng buồng Thiên Uy lại thơm tho hơn buồng em nhé.
- Chỉ có buồng mẹ mới thơm.
Thiên Uy cốt chọc tức Thiên Nhu, Lê Thiên Lập không khỏi liên tưởng
điều bí mật trong lòng, anh lắc đầu cười :
- Buồng mẹ các em thì anh không dám vào.
- Đi, anh Lê sang buồng em đi - Thiên Nhu khoát tay như ra lệnh - Sang
buồng em nghe dĩa hát, anh Lê ạ.
Mở máy be bé nhé.
- Ừ, cứ mở to !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.