ĐỪNG QUÊN ĐÊM NAY - Trang 62

em đang hỏi, anh đánh trống lảng mất.
Thiên Lập cười không trả lời.
- Vị tiểu thư nào đấy, anh cho em biết có được không?
- Chả có ai cả, anh không thể bịa chuyện được, phải không em?
- Anh về nước cũng khá lâu rồi đấy, sao không lấy vợ đi?
- Kết hôn chứ có phải đi mua một vật dùng đâu.
- Em chỉ sợ yêu cầu của anh cao quá thôi. Khi anh còn ở nước ngoài, em cứ
sợ anh lấy một bà người Hàn quốc, em chả thích có bà chị dâu nói tiếng
nước ngoài đâu nhé.
- Đúng thế, một khi ngôn ngữ bất đồng, tình cảm khó hòa nhập với nhau
lắm.
- Đài Bắc có nhiều con gái đẹp, chả nhẽ không có người nào xứng hợp ý
anh? - Tử Thu nhìn anh đăm đăm - Em có câu hỏi, nói ra anh có giận
không?
- Câu hỏi gì vậy?
- Đến giờ anh vẫn không lấy vợ, chả nhẽ vì nỗi đau của mối tình đầu?
- Mối tình đầu ư? Anh quên từ lâu rồi. - Anh cười đáp.
- Em vẫn chưa quên, nhất là đôi mắt chị ấy, đẹp thật.
Anh nghĩ đến đôi mắt khác đẹp hơn.
- Anh quên thật chứ? - Thấy anh im lặng Tử Thu thất vọng - Anh đã định
uống thuốc tự tử cơ mà.
- Suýt nữa em nhỉ.
- Thanh niên thường do bồng bột trong chốc lát có thể làm bất cứ việc gì.
- Thanh niên cũng thường hay tỏ vẻ thế thôi.
Đang cười rất vui, bỗng dưng Tử Thu thôi cười, lộ vẻ buồn bã:
- Giọng nói hai anh em mình cứ như là chúng mình đã già lắm rồi ấy, anh ạ.
- mấy năm sống ở nước ngoài, khối lúc anh có cảm tưởng mình già trước
tuổi - Thiên Lập vỗ về em - Nhưng em còn rất trẻ, em ạ.
- Không, tâm hồn của em cằn cỗi đi rồi, anh không biết đâu.
Lê Thiên Lập rất sợ em gái xổ ra cả một tràng những lời kêu ca, anh thừa
cơ nói:
- Thôi, em về đi, tiễn anh cũng khá xa rồi đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.