ĐỪNG QUÊN ĐÊM NAY - Trang 99

đầu lại . Một người đàn ông đã đứng tuổi dáng người to béo vẻ mặt nom rất
quen, nhưng không nhớ ra là ai.
- Trương Đại Nhạc, anh vừa vào tôi đã đoán ra anh ngay mặc dù tôi và anh
xa cách đã hai mươi năm . Anh đầy ra đấy.
Đại Nhạc sực nhớ người này là bạn học ở trường đại học . Đại Nhạc theo
khoa chính trị, anh ta về kinh tế, do bạn gái hai người là bạn thân với nhau
cho nên họ cũng đi lại thân mật, thế mà vẫn không sao nhớ nổi tên, họ anh
ta.
- À, à, chào anh ! Chàng vừa trả lời vừa tiếp tục hồi tưởng.
- Anh đến Băng Cốc khi nào đấy ?
- Được một tuần rồi - Đại Nhạc mỉm cười trả lời, nhưng lòng không vui .
Các báo Hoa Kiều đều đăng tin cuộc hội nghị, tên chàng cũng được nêu
trên báo, vậy mà anh ta chả biết gì . À, họ Kim, bạn gái anh ta họ Kim, còn
anh ta là là... ?
- Tôi mới từ Indônêxia về.
- Còn anh khi nào đi ?
- Ngày kia - Đúng rồi, anh là Hoa Kiều ở Indônêxia, gọi là Hoàng Phú
Trung, Đại Nhạc rút khăn tay lau mặt, cảm thấy như vừa nhấc được một
gánh nặng . Người đông, đang nhảy, lại gặp cố nhân, thành thử người chàng
nóng ran.
- Nghe nói anh làm quan ở Đài Bắc, chả mấy khi gặp nhau, tôi phải mở tiệc
khoản đãi anh mới được.
- Không dám, không dám làm phiền e rằng thời gian eo hẹp . Tôi nên đến
thăm anh mới phải . Hiện nay anh làm gì ?
- Buôn bán nhí nhăng.
- Thì ra anh là thương nhân bụng phệ kia đấy . Đại Nhạc vừa cười lấy tay
vỗ cái bụng to phình của ông bạn, thấy người khoan khoái hẳn ra.
Hoàng Phú Trung cười vang . Ông ta vẫn ôm chặt người vũ nữ trong lòng.
- Anh ở đâu, để tôi còn đến thăm anh ?
Đại Nhạc cho biết tên khách sạn và xin lỗi rằng mình không chủ động được
về thời gian.
- Kim Phương vẫn ở Giacácta, thỉnh thoảng có đến chơi Băng Cốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.