ĐỨNG TRONG BÓNG TỐI - Trang 28

“Ngồi xuống thềm đi. Tựa đầu vào vai tôi.” Anh ngồi xuống bên cạnh,

vòng tay ôm lấy vai cô. Cử chỉ của anh rất nhẹ nhàng và cẩn thận, nhưng sự
va chạm này đã làm toàn bộ cơ thể cô chấn động.

“Tôi ghét phải làm em sợ hãi”, anh dịu dàng nói. “Nhưng em cần phải

biết.”

“Ồ, thế ư?” Cô ngước nhìn anh. “Như thế có ích gì cho tôi?”
“Để em có kế hoạch tự vệ.” Anh nói như thể chuyện này quá hiển

nhiên vậy.

Cô gục xuống đầu gối, lắc đầu với tiếng cười cay đắng, nghe giống

tiếng ho khan hơn. Tự vệ. Ha. Cô có thể làm gì được chứ? Thuê một đội
quân? Mua một khẩu súng thần công? Hay trú ẩn trong một pháo đài? Cô
đã rất nỗ lực để đẩy cơn ác mộng này vào quá khứ, nhưng rốt cuộc cô chỉ
loanh quanh trong cái vòng luẩn quẩn và lại rúc đầu vào nó lần nữa, trực
diện.

Cô ngẩng đầu lên, nhìn trân trối vào khoảng không trống trải. “Tôi

không xử lý nổi đâu”, cô nói. “Tôi không muốn biết. Tôi đã chịu đựng quá
đủ rồi.”

“Vấn đề không phải là em muốn gì. Em phải….”
“Tôi sẽ nói cho anh biết tôi phải làm gì, Connor McCloud.” Co thình

lình giật phắt ra khỏi anh và lảo đảo đứng dậy. “Tôi phải tới nhà mẹ tôi để
thanh toán các hóa đơn và khoản thế chấp, phải đăng ký lại số điện thoại
bởi vì bà không chịu rời giường. Rồi tôi phải gọi điện tới trường của Cindy
để cầu xin họ không thu hồi học bổng của nó. Tôi phải đi xe buýt bởi vì tôi
đã bị đuổi việc và tịch thu xe. Tôi sẽ lo lắng về tên giết người điên cuồng
đó vào lúc khác. Và xe buýt của tôi đến rồi. Cám ơn anh đã quan tâm, chúc
buổi tối vui vẻ.”

Khuôn mặt Connor méo xệch vì đau đớn. “Tôi không muốn em bị tổn

thương, Erin. Tôi sẵn sàng làm bất cứ điều gì.”

Vẻ mặt anh khiến ngực cô đau nhói và họng cô nghẹn lại. Chiếc xe

buýt gầm lên rồi dừng lại, phả ra đám khói ngột ngạt bao quanh họ. Cánh
cửa hắt ra một tiếng, và há miệng chờ cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.