ĐỨNG VỮNG ĐẾN CÙNG - Trang 155

4.

Lên đến đỉnh đồi, Mi-cla-sốp quyết định dừng lại nghỉ. Những bụi cây

rậm rạp lúp xúp là vật che chở đáng tin cậy của tổ chiến đấu nhỏ bé này.
Quả là liều lĩnh và mạo hiểm khi cứ liều sâu vào vùng chiến sự giữa ban
ngày.

-Nghỉ đến chiều chứ?-A-lếch-xan-đrin hỏi.
-Có thể như vậy-Mi-cla-sốp ngập ngừng đáp.-Để xem xét tình hình và sẽ

quyết định sau.

Khi chân trời phía đông đỏ rực, chân trời phía tây mảnh trăng vẫn còn cố

dùng dằng chưa muốn khuất hẳn sau cánh rừng xa nhấp nhô như răng cưa,
Mi-cla-sốp thong thả đi một vòng kiểm tra ngọn đồi. Không khí ban mai
yên tĩnh, mát lạnh. Từ ngọn đồi thưa cây này có thể nhìn rõ bằng mắy
thường toàn cảnh thị trấn Xtơ-ru-ga Đỏ và nhà ga đường sắt. Giữa những
mái nhà gỗ xám xịt nổi bật lên những ngôi nhà ngói hai tầng.

-Xtơ-ru-ga Đỏ đây phải không?-A-lếch-xan-đrin hất đầu về phía thị trấn,

hỏi.

-Chính nó đấy.
Tên trung tá Lây-man, ngồi bệt xuống bãi cỏ dưới lùm thông non, đoi

chân ngắn ngủn đã mỏi nhừ và hắn có cảm giác không phải là chân mình
nữa. Đôi tay bị trói tê nhức. Họ đã bỏ món hàng nặng trên cổ và vai hắn ra,
và hắn nhớ lại bài học iôga hồi trẻ, liền há miệng hít thở một hơi thật sâu
đầy lồng ngực. Miệng và cổ khô khốc, khát cháy họng. Khi nghe đến tiếng
Xtơ-ru-ga Đỏ, hắn cũng quay đầu nhìn về cái thị trấn đầu mối giao thông
này và chua xót nghĩ rằng, quan thầy hắn không còn mong gì hắn đến đấy
nữa.

Đúng vào lúc ấy, ngay giữa trung tâm thị trấn, nơi nổi bật mấy ngôi nhà

ngói hai tầng bỗng lóe ánh chớp vàng rực kéo theo ba cột khói và đất bùng
lên cùng một lúc… Cảnh tượng giống như một cuộc ném bom vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.