ĐỨNG VỮNG ĐẾN CÙNG - Trang 394

gian và địa điểm. Tức là chúng ta thoả thuận ngày giờ thi đấu!-Tôi nói vậy
có đúng ý của các ngài không?

Bu-tanh và Lơ-pho đang đứng giữa vũ đài, vẻ sốt ruột luôn luôn đổi

chân. Họ gật đầu đồng ý với ý kiến của trọng tài.

-Vất cho quỷ cái điều kiện ấy đi! Tên trung uý liền gạt phắt và nói như ra

lệnh.-Quân đội quốc trưởng không có nhiều thì giờ đâu, và không thể để cái
công việc đang làm hôm nay sang ngày mai được! Sẽ đấu ngay bây giờ.
Nào, ai trong số hai người có thể tiếp võ sĩ Nga?

-Vâng, vâng được thôi, thưa ngài sĩ quan!-Trọng tài vội lên tiếng để tên

sĩ quan này khỏi nổi nóng.-Xin ngài cho chúng tôi ít phút chuẩn bị và thảo
luận.

-Các ông có mười phút để suy nghĩ-tên trung uý nói và giơ chiếc đồng hồ

bỏ túi mạ vàng lóng lánh lên.

Mi-cla-sốp cởi áo và quần đùi ra nhưng vẫn phải đi đôi ủng do chính

viên đại uý thưởng cho anh sau trận cứu hắn thoát chết ở Xmô-len-xcơ.
Anh chậm rãi đi lên vũ đài, thầm nghĩ: “May mà chưa uống rượu và cũng
chưa ăn gì. Như vậy sẽ dễ dàng hơn”.

Quay về bàn, Cli-úc bỗng để ý đến một phụ nữ Pháp khoác chiếc áo

trắng. Chị ta ngồi trong số khán giả trẻ. Gã trung uý tiến đến phía chị và
chằm chằm nhìn chẳng cần giữ phép lịch sự. Gã tiến đến bên người phụ nữ
Pháp, hơi cúi đầu chào kiểu cách và cầm bàn tay chị ta, đưa lên môi hên.
Cli-úc không hề để ý gì đến những ánh mắt căm giận của những người bạn
chị ta đang chằm chằm gã và cả gian phòng cũng im lặng căng thẳng. Gã
vẫn cảm thấy mình là chủ gian phòng này và hơn nữa, cả cái thành phố bị
chiếm đóng nhỏ bé này của nước Pháp.

-Thưa cô, cô xinh đẹp và lịch thiệp lắm. Nhìn cô còn sướng hơn là nhìn

những con bò tót trên vũ đài kia.

Hắn lại mỉm cười và vênh váo len qua các hàng ghế, đi về phía bàn

mình.

Đại uý Béc-ke chờ cho gã uống cạn ly cô-nhắc, liền hỏi:
-Sao ông lại làm vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.