DƯỚI NẮNG TRỜI CHÂU ÂU - Trang 81

Bước ra khỏi nhà thờ, chúng tôi đi dọc qua cây cầu bắc ngang dòng sông

Elbe để đi về khu phố mới. Khu phố này nằm ở bên phải dòng sông và được
sát nhập vào trung tâm thành phố từ những năm 1403. Ngày nay, nơi đây
tập trung rất nhiều nhà hàng, khách sạn và cũng là một điểm mua sắm có
tiếng ở Dresden. Chúng tôi rẽ vào Kunsthof

(vườn nghệ thuật)

- một địa

điểm mà không phải khách du lịch nào cũng biết vì nó nằm ẩn mình trong
khu phố mới. Sân nghệ thuật này ban đầu chỉ là một ý tưởng nhằm phục hồi
lại tòa nhà đó, nhưng cuối cùng nó lại được thiết kế vô cùng nghệ thuật, với
nhiều cửa hàng bán đồ lưu niệm nho nhỏ trông rất lạ và bắt mắt.

Sáng hôm sau, tôi dành thời gian leo núi ở vùng Sächsiche Schweiz -

một dãy núi đã nằm bên dòng Elbe cách trung tâm Dresden chừng 40km và
từ lâu đã trở thành công viên Quốc gia của Đức với diện tích hơn 90km

2

.

Sächsische Schweiz được gọi là “Thụy Sĩ của Saxony” là do hai người
Thụy Sĩ tới sống và làm việc ở Dresden, từ thế kỉ thứ XVIII đã dành thời
gian đi leo núi để đỡ nhớ nhà, và từ đó tên gọi này cứ thế được lan truyền
rồi tồn tại đến tận ngày nay. Nếu tới đây vào mùa thu, bạn sẽ thấy phong
cảnh đẹp hơn rất nhiều vì lúc đó những chiếc lá xanh đang chuyển màu,
khiến cả Saxony đẹp rực rỡ hơn bao giờ hết. Tôi tới đây vào những ngày
cuối tháng Bảy, lá vẫn còn xanh rợp trên những lối đi và thời tiết cũng khá
mát mẻ. Các biển chỉ dẫn sẽ giúp bạn lựa chọn con đường và chiều dài
mình muốn đi, rồi vừa leo núi vừa ngắm cảnh. Hãy dành thời gian ngắm
nhìn từng lớp đá lớn mang màu sắc nâu trắng rất lạ do đã bị xói mòn bởi
thời gian, đan xen những khe núi chật hẹp mà có lẽ chỉ một đứa bé mới có
thể chui lọt. Từ trên cây cầu đá Bastei trứ danh nhìn xuống, bạn sẽ chứng
kiến hình ảnh những người leo núi hăng hái

(đây là môn thể thao khá được

ưa chuộng ở Saxony)

, hay nhìn xuống dòng sông Elbe hùng dũng uốn lượn.

Tôi leo núi một mình, tận hưởng sự bình yên của thiên nhiên kì vĩ và chợt
nhớ tới câu nói của người bạn cũ rằng: “Cuộc sống đôi khi rất thú vị với
những phút riêng tư.” Nói là leo núi một mình nhưng thật ra tôi có một
mình đâu, bởi xung quanh tôi là bao nhiêu tiếng cười rộn rã, thậm chí có
những gia đình còn cho cả con nhỏ chỉ chừng 4-5 tuổi đi leo núi cùng.
Khoảnh khắc được sống giữa thiên nhiên ấy khiến tôi đột nhiên nghĩ rằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.