ĐUỔI QUÂN MÔNG THÁT - Trang 84

nên mọi việc chuẩn bị cho công cuộc kình chống giặc ngoài phải bắt đầu
ngay từ bây giờ, kẻo khi việc bất ngờ xảy ra lại trở tay không kịp.

Sau khi chỉ dụ mọi việc phải cấp kỳ làm ngay, vua nhắc lại chuyến đi

từ Thăng Long qua huyện Phượng Nhãn sang huyện Chí Linh rồi theo
đường ngựa trạm ra An Bang. Từ An Bang lại đi thuyền ra Vân Đồn. Từ
Vân Đồn ra Vạn Ninh tới bãi Sa Vĩ - Mũi Ngọc Sơn giáp với nước Tống,
đây là điểm khởi đầu của cả một dải biển dài kéo tới tận cửa Nhật Lệ giáp
với nước Chiêm Thành. Nhà vua hết lời khen ngợi nước ta giàu và đẹp. Các
nguồn lợi từ rừng và biển thật là vô tận, nhưng ta chưa lấy ở biển được gì
đáng kể. Dân nằm sát biển vẫn sống về nghề làm ruộng và nghề rừng. Cá ở
trong biển, muối ở trong biển vẫn chưa trở thành nguồn lợi chính của người
dân ven biển, thời đó là chỗ bất cập của nước nhà. Việc ấy nhà nước phải ra
tay chớ không thể chê trách người dân được.

Nhìn khắp lượt các triều quan, với vẻ tin yêu đối với mọi người, giọng

tha thiết, vua nói:

- Chư khanh! Các khanh phải đi khắp mọi miền đất nước, từ núi rừng,

sông suối đến biển đảo, phải tận mắt, tận tay nhìn ngắm, sờ mó được mới
thấy giang sơn ta thật là kỳ thú. Người xưa nói giang sơn gấm vóc quả
không sai.

Nghe nhà vua nói về đất nước, núi sông, biển đảo, các quan cứ hau

háu lắng nghe, nhiều người ao ước sẽ có dịp đi đó đi đây để được xem
ngắm hình hài đất nước.

Nói xong, nhà vua huơ cao cây kim hốt, phán:

- Bãi triều!

Các quan đồng thanh hô:

- Hoàng thượng thiên tuế!

- Hoàng thượng vạn an!

Sớm hôm sau vua cho triệu các ông sư phó và các hoàng tử đến điện

Thiên Khánh vì ở đây có lầu bát giác, có chiếc cầu cong như vành lược bắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.