ĐUỔI TÌNH YÊU ĐI - Trang 121

thế nhưng lại cam lòng để cho người phụ nữ của mình bồi người đàn ông
khác ăn cơm." Nét mặt của Kiến Quốc tối sầm, âm thầm cắn răng cắn lợi.

Nhưng Sở Dĩnh lại nói : "Chu tổng cũng chỉ là ông chủ của tôi." Mặc

dù không thể nói là giải thích, nhưng cuối cùng sắc mặt của Lăng Chu cũng
hơi hòa hoãn một chút.

Dù vậy, ăn một bữa cơm cũng có chút nặng nề, trừ mở đầu nói mấy

câu nói, về sau Lăng Chu gần như không nói gì, từ đầu đến cuối Sở Dĩnh
chỉ ăn cơm, thật coi bữa cơm này chỉ là tới ăn cơm rồi, Kiến Quốc, Trần
Bân và cục phó Lưu ở một bên nói chêm chọc cười.

Thật khó khăn mới xong chuyện, Kiến Quốc suy nghĩ, khẳng định về

sau cũng sẽ không được tự nhiên như vậy rồi, không ngờ Lăng Chu đột
nhiên hỏi một câu: "Phía dưới có tiết mục gì không?"

Cục phó Lưu lập tức tháo vát, dùng ánh mắt ra hiệu cho Kiến Quốc,

Kiến Quốc chỉ có thể nói: "Trên lầu có phòng bao, cục trưởng Lăng có
hứng thú ca hát giải trí một chút không?"

Bốn người đi thẳng lên lầu, phòng bao tương đối lớn, cục phó Lưu kéo

Kiến Quốc và Trần Bân ngồi ở trên ghế sa lon trước mặt, đem vị trí phía
sau để lại cho Sở Dĩnh và Lăng Chu.

Lăng Chu ngồi xuống trước, nghiêng đầu thẳng tắp nhìn Sở Dĩnh

không nói lời nào, Sở Dĩnh không khỏi có chút chần chờ, ánh đèn trong
phòng có chút mập mờ, mập mờ làm Sở Dĩnh có chút không phân rõ là
ngày hay đêm, chỉ cảm thấy Lăng Chu đang nhìn cô, giống như trong quá
khứ vậy.

Cho tới bây giờ cô cũng biết muốn kháng cự Lăng Chu có nhiêu khó

khăn, cho dù đã qua lâu như vậy, cô cũng không biết trong mơ mình bao
nhiêu lần muốn trở về, gặp lại Lăng Chu, nhưng mỗi một lần cũng chỉ là
mộng, tỉnh mộng nên cái gì cũng bị mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.