ấy, cô còn là một cô gái mới ngoài hai mươi tuổi, rốt cuộc gắng gượng trôi
qua như thế nào, Chu Tự Hàn vừa nghĩ liền không nhịn được đau lòng, cô
ấy lừa gạt anh như vậy, anh còn đau lòng, còn có uất ức hơn so nơi này à.
Chu Tự Hàn dập tắt tàn thuốc, tâm tình đã hơi bình phục một chút, lý
trí bắt đầu có trật tự để tỉnh táo phân tích, giống như anh trai anh nói, quên
đi, chết cũng không thể nào, nếu không thể quên đi, thì phải tìm cách, để
cho cô quên tên Lăng Chu đó đi, biện pháp tốt nhất chính là lật lại vụ án
của cha cô, để cho cô biết rõ, cha cô chính là do cha của Lăng Chu làm hại,
thù giết cha không đội trời chung, anh cũng không tin, cô còn có thể nhớ
thương tiểu tử họ Lăng kia như vậy, chỉ là chuyện này có chút khó làm,
phải làm sao để không lưu lại dấu vết. Truyện chỉ post duy nhất tại
*******************.
Chu Tự Hàn trầm ngâm hồi lâu, chợt nhớ tới một người quan trọng,
Trần Tư Yến, người phụ nữ này là mấu chốt, xem ra tên tiểu tử họ Lăng kia
cũng không nghĩ ra, cha hắn nhìn nghiêm chỉnh thế, còn có một tình nhân
trong bóng tối như vậy, huống hồ, bây giờ người phụ nữ này còn muốn vào
nhà Kiến Quốc, mẹ nó đúng là tai họa.
Suy nghĩ rõ, Chu Tự Hàn đè ép lửa giận trong lòng, lái xe trực tiếp đi
tới dưới nhà Sở Dĩnh, xuống lầu dưới phát cái trong tin nanh ngắn đi: "Cho
em năm phút đồng hồ để xuống đây cho anh, dám không xuống, anh liền đi
lên, coi như gặp cha mẹ vợ trước thời hạn rồi.