đảm, anh sẽ cố gắng làm được, nhưng anh yêu cầu đối dãi công bằng, tâm
cũng giống vậy.”
Dáng vẻ bẹp môi chua xót này nữa, tính toán chi li như đứa nhỏ, Sở
Dĩnh chợt thấy hai người bọn họ thật sự rất buồn cười, làm sao lại thành ra
quan hệ dở dở ương ương như vậy, đây coi là cái gì?
Sở Dĩnh cũng không biết phản ứng thế nào, nhìn chòng chọc anh nửa
ngày, vừa muốn há miệng, liền bị Chu Tự Hàn đưa tay che miệng, bá đạo
nói: “Đầu tiên nói trước, anh không chấp nhận cự tuyệt.”
Sở Dĩnh không nhịn được liếc anh một cái: “Không chấp nhận cự
tuyệt, anh hỏi tôi làm cái gì, ăn no không có việc gì làm hả?” Chu Tự Hàn
chợt nhếch môi vui vẻ: “Bảo bối, đây là em đồng ý rồi.”
Sở Dĩnh uốn éo đi qua nằm xuống đánh hà hơi: “Vậy ngủ đi……..”