ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC - Trang 284

Thoạt tiên thấy mấy người đi trước, rồi đến một ông cụ
dáng người cao cao, chân bước rất nhanh nhẹn, tay cầm cái
ba-toong vừa đi vừa chỉ trỏ, từ xa xa đã thấy nét mặt tươi
cười vui vẻ.

Trong hàng ngũ cán bộ tập trung đón Bác, có những câu
thốt ra: "Đâu Bác đâu, Bác đấy phải không, có lẽ đúng ông
cụ kia là Bác rồi, v.v..."

Lúc ấy đang giữa buổi trưa. Bầu trời trong sáng hẳn, cao
lồng lộng; ánh nắng mới bừng lên rực rỡ chan hòa, hình
ảnh của Bác càng đến gần càng nổi bật lên với khuôn mặt
hồng hào, đôi mắt quắc thước sáng ngời…

Bác vừa bước tới, thì những tiếng chào mừng chúc Bác khỏe
vang lên hòa cùng nhịp ngay với những lời Bác ân cần hỏi
thăm chúng tôi.

Bác cùng chúng tôi tay bắt mặt mừng vô cùng cảm động.
Bác nhìn suốt mọi người hỏi thăm sức khỏe và nói chuyện
thân mật với chúng tôi khác nào một người cha lâu ngày xa
vắng nay mới lại gặp đàn con thân yêu của mình. Tôi chú ý
nhìn kỹ Bác thấy so với năm 1941 thì Bác có già hơn nhưng
đặc biệt Bác vẫn vui vẻ hoạt bát như xưa, tuy đi xa về vất
vả nhưng không tỏ ra có gì là mệt mỏi.

Sau khi hỏi thăm chúng tôi, Bác không quên hỏi ngay tình
hình địa phương. Bác ngước mắt nhìn tứ phía núi đồi rồi hỏi
chúng tôi định đặt cơ quan ở chỗ nào. Chúng tôi chỉ về phía
Tân Trào báo cáo. Trong chốc lát, Bác nắm được sơ bộ tình
hình địa thế rồi Bác giục chúng tôi đưa ngay Bác về nơi
đóng cơ quan. Nơi ấy là xã Kim Lộng, nay là xã Tân Trào,
một khu vực giáp giới giữa Tuyên Quang - Thái Nguyên, có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.