ĐƯỜNG DẦN TẠI DỊ GIỚI - Trang 255

“Ngủ!” Đường Dần cười nói: “Ta chỉ biết là không dưỡng túc sức sống,

khôi phục thể lực, chuyện gì cũng làm không được.”

Khâu Chân sửng sốt, nhìn Đường Dần một hồi lâu mới hiểu rõ mà cười

ha ha nói: “Có đạo lý. Xem ra, là ta nghĩ nhiều lắm.”

Đường Dần cởi áo khoác, kéo chăn, thay đổi một tư thế thoải mái,

nguyên lành không rõ mà nói ra: “Cửa ở bên kia, không tiễn.”

Khâu Chân lắc đầu mà cười, đứng dậy cáo từ.

Đường Dần này ngủ một giấc rất an ổn, cũng rất thơm ngọt, ngay cả cơm

tối chưa từng ăn, từ buổi chiều luôn luôn ngủ thẳng ngày thứ hai buổi sáng,
nếu như không phải là cái bụng bồn chồn hát không thành kế, hắn sợ rằng
còn có thể tiếp tục ngủ.

Trong mơ mơ màng màng, hắn ngửi được một mùi thơm mê người, mở

mắt nhìn lên, bên trong phòng trên bàn chẳng biết lúc nào đã thả đếm bàn
thái hào, còn có một chén lớn cơm tẻ.

Khùng khục, bụng của hắn không tự chủ kêu lên, Đường Dần nuốt nước

bọt, vùng lên ngồi dậy.

“Đường tướng quân, ngươi đã tỉnh!” Nũng nịu thanh âm do giường trắc

vang lên.

Hắn quay đầu nhìn lên, lúc đầu cuối giường chỗ còn đứng có một thiếu

nữ. Nàng chỉ có mười sáu, bảy tuổi có vẻ, ăn mặc bố y bố trí váy, mái tóc
đen nhánh vén lên thật cao, tiểu mạch mặt thật da sáng bóng lại khỏe mạnh,
thanh tú tướng mạo hợp với một đôi linh động mắt to, cho người cảm giác
tươi mát lại sạch sẽ.

“Ngươi là...” Hắn mê hoặc mà nhìn thiếu nữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.