ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 405

Đây là nguyên nhân duy nhất ông có thể nghĩ đến cho việc Tưởng Mộ

Tranh xuất hiện ở chỗ này.

Tưởng Mộ Tranh hoảng hốt vài giây, sửa lời nói: "Chào chú Phùng."

Phùng Khiếu Vịnh: "..."

Ông khó hiểu nhìn Tưởng Mộ Tranh: "Cái cậu này... Bị cái gì kích

thích sao?"

Trước kia Tưởng Mộ Tranh đều đi theo Tưởng nhị ca, gọi ông là

Phùng đại ca, giờ đột nhiên sửa miệng, ông cảm thấy không hiểu lắm.

Tưởng Mộ Tranh: "... Trước kia là còn trẻ không hiểu chuyện."

Hiện tại chính là đánh chết anh, anh cũng không thể lại gọi ba của Lạc

Lạc là Phùng đại ca, vậy chẳng phải Lạc Lạc phải gọi anh là chú sao?

Anh lại giải thích: "Con vẫn nên gọi chú là chú thôi, con gọi dì Du, lại

xưng hô ngài là Phùng đại ca... Vậy là hơi loạn."

Phùng Khiếu Vịnh cười cười, một cái xưng hô mà thôi, chẳng sao cả.

Ông cũng biết vợ cũ của mình và mẹ của Tưởng Mộ Tranh là bạn bè.

Đề tài lại quay về phía trước: "Cậu đến tìm tôi hay là tìm Lạc Lạc?"

Nếu đã nhắc tới Du Ngọc thì khả năng đến đây tìm Lạc Lạc lớn hơn

một chút.

Tưởng Mộ Tranh nói dối: "Mẹ con sai con mang đồ qua cho dì Du.

Nhưng dì Du lại không ở trong nước, bảo con cứ đưa đến chỗ Lạc Táp
trước. Vừa rồi con đã nhắn tin cho Lạc Táp nhưng không thấy trả lời, có thể
là đang trực ban, con đang đợi một lúc xem sao."

Mang đồ qua giùm mẹ là giả, là quà của chính anh mua cho Lạc Táp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.