ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 734

Cuối cùng căn nhà này cũng có cảm giác là nhà rồi.

"anh buông em ra, canh đổ ra bây giờ."

" không sao, anh không có lộn xộn.''

Tưởng Mộ Tranh chính là không nỡ buông cô ra, thân thể cô mềm

mại, trên cổ còn có hương nước hoa nhàn nhạt.

Cô đang múc canh anh cũng không lộn xộn, hỏi cô: " nước hoa gì

vậy,rất thơm?"

Lạc Táp: " không biết, Chu Nghiên đưa cho em, nói qua tên với em

nhưng em quên mất rồi."

Trên đó là tiếng anh, nhưng chỉ là vài từ đơn cô cũng không hiểu đó có

ý nghĩa gì.

Tưởng Mộ Tranh: " sau này dùng nước hoa anh đưa cho em"

Canh và cơm đều được lấy xong, Lạc Táp vỗ tay anh: " đi rửa tay ăn

cơm."

" Lạc Lạc."

Lạc Táp quay đầu: "ừ?"

Nụ hôn của anh liền rơi xuống.

Lạc Táp xoay người, ôm lấy cổ anh, ngậm lấy môi anh. Hai người

quấn lấy nhau triền miên, cơm cũng quên ăn, hơn 20 phút sau hai người
mới kết thúc xong nụ hôn này.

Hai người đều thở dốc, Lạc Táp nói: " cơm nguội hết rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.