Bội kiếm của mỗi người họ đều khắc hai chữ “Bách Lý.” Hai chữ này,
chính là đại biểu cho bá chủ ở Thanh Châu. Thiên Kiểm trang ở nơi này có
phân lượng nặng nhất, mặc kệ là người môn phái nào, đều không thể trên
họ. Chỉ cần quyết định do Thiên Kiểm trang làm ra, không ai dám phản đối.
“Là người của Thiên Kiểm trang.” Trong khách điếm, không biết là ai la
lên, ánh mắt mọi người đều tụ tập về phía đội ngũ mới tới.
Chỉ có ánh mắt đám người Mạn Duẫn vẫn không chuyển, tiếp tục dùng
bữa, giống như không thấy đối phương đã tới.
Đầu lĩnh đám người đó hướng bên này đi tới, hướng Tịch Mân Sầm ôm
quyền nói: “Xin hỏi ngài là Cửu Vương gia? Trang chủ chúng ta nghe nói
ngài tới Thanh Châu, cố ý phân phó hạ nhân đến thỉnh ngài tới Thiên Kiểm
trang làm khách.”
Tôn Chí nói rất cung kính, bởi vì đều là người võ lâm, bọn họ sử dụng
phương thức của võ lâm, hướng đối phương biểu đạt ý tứ tôn trọng.
Tịch Mân Sầm nhấm nuốt đồ ăn, ánh mắt chuyển tới bên người Tôn Chí:
“Trang chủ các ngươi sao biết bổn vương đến Thanh Châu?”
Đám người trong khách điếm đều đổ mồ hôi hột. Khó trách hắn vừa ra
tay liền đánh cho Trịnh Đông Dương không đứng dậy nổi, thì ra là Cửu
Vương gia của Phong Yến quốc. Chính là nam nhân vừa nghe đã khiến
người ta sợ mất mật, nam nhân có võ công cao tuyệt.
May mắn, bọn họ cũng chưa chọc giận đối phương, nếu không mình
chết như thế nào cũng không biết.
“Việc này… trang chủ chúng ta cũng là có người quen, biết được tin tức
Cửu Vương gia đến Thanh Châu.” Kì thực, Tôn Chí ở trong lòng thở dài,
lão nhân gia ngươi đến Thanh Châu, mỗi ngày đều ở bên ngoài mua một
đống lớn đồ, không phải là khiến người khác chú ý sao? Hơn nữa, vừa tới