Mạn Duẫn vừa nghe là về tin tức Thẩm Đậu, nhất thời tinh thần tỉnh táo.
Hai tròng mắt sáng quắc lên, mắt không chớp nhìn Sử Minh Phi, chờ đợi
hắn nói ra nhiều tin tức hơn.
Sử Minh Phi bất đắc dĩ mà cười cười, "Ngươi đừng nhìn trẫm như vậy,
hi vọng càng nhiều, thất vọng càng lớn. Về tin tức của nàng, ít lại càng ít,
nàng...... Nàng giống như là một người từ trên trời roi xuống vậy, chuyện
trước lúc vào ở vương phủ, toàn bộ bị tẩy rửa đến khi không còn một
mống." Đột nhiên, mí mắt Sử Minh Phi nháy một cái, mang theo chút căng
thẳng, "Duy nhất có thể xác định là…., mẫu phi ngươi khẳng định có lai
lịch lớn."
Mặc dù hắn là Hoàng đế Nam Trụ quốc, nhưng ở Phong Yến quốc cũng
ít nhiều có chút tai mắt.
Ngay cả hắn cũng không thể tra được tin tức của người đó, sau lưng làm
sao mà có thể không có một chỗ dựa vững chắc?
Nhìn biểu tình của Sử Minh Phi, không giống lừa gạt. Nhưng Mạn Duẫn
ít nhất biết nhiều hơn hắn một chút, đó chính là mẫu phi khẳng định đã thay
danh đổi tính. Thẩm Đậu, cái tên này tuyệt đối không phải thực tên của Phi
mẫu phi.
"Điều này cùng ta có đi đến Hoa Liễu Nhai hay không, có quan hệ trực
tiếp gì?"
Sử Minh Phi đá đá chân, đứng lên, "Trẫm có thể giúp ngươi điều tra, chỉ
có như vậy. Những chuyện khác, chỉ có thể dựa vào chính ngươi. Hoa Liễu
Nhai là nơi long xà hỗn tạp, nhưng mua bán tin tức nhiều người. Có lẽ ở
chỗ đó còn có người có thể biết chuyện của mẫu phi ngươi lúc còn sống.”
Mạn Duẫn không tin Sử Minh Phi sẽ không duyên vô cớ trợ giúp mình,
cái gọi là cắn người miệng mềm, bắt người tay dài. hắn không có chút mục