DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 321

“Tiểu quận chúa có sao không ? “ Sử Minh Phi cũng lên tiếng hỏi thăm.

“Cũng nhẹ, không đau” Mạn Duẫn ngẩng đầu nhìn về phía mặt tường

kia.

Phía trên treo một bộ thư pháp, là danh ngôn răn dạy Đế vương phải lao

tâm khổ trí, xả thân mệt nhọc. Chữ viết bằng bạc mang vẻ hào hùng, cừ
nhìn đã biết được viết bởi một đại tôn sư. Tấm tranh chũ này bị đụng lệch
ra, còn bị rách một lỗ thủng to.

Sử Minh Phi cho dù đau lòng tranh chữ, nhưng ở trước mặt Cửu vương

gia cũng không tiện biểu lộ. Chẳng lẽ bắt Cửu vương gia bồi thường ? Hiển
nhiên là không thể rồi.

Sử Minh Phi đưa tay muốn sửa tranh về chỗ cũ. Tịch Mân Sầm đột

nhiên lên tiếng ngăn cản, “Đợi chút, phía sau tranh chữ có cái gì đó ! “

Tranh chữ bị lệch sang một bên hơn phân nửa, từ hướng của bọn họ nhìn

sang, xuyên qua cái lỗ thủng kia thì phía sau mơ hồ có một chút màn đen.
Huống chi nếu như tường này là bằng gạch thật ra thì đầu Mạn Duẫn nhất
định sẽ bị đụng đến chảy máu.

Nghe Tịch Mân Sầm nói, Sử Minh Phi kinh ngạc, rồi bất chấp tấm tranh

chữ này đã làm bạn mấy chục năm với tiên hoàng, xoẹt một cái, tranh chũ
nhanh chóng bị xé tan tành.

Ở một chỗ cao bằng Mạn Duẫn có một hộc nhỏ kích cỡ bằng một bàn

tay. Bên trong có một cái hộp nhỏ. Ý nghĩ đầu tiên trong lòng mấy người
lúc này là –Ngọc tỷ ở bên trong !.

Sử Minh Phi vội vã muốn cầm lên, nhưng cái hộp nhỏ như được dính

liền cùng hốc tối, cho dù hắn dùng hết sức lực cũng không nhổ lên được.

Ngẩng đầu nhìn Tịch Mân Sầm, hắn cũng đang nhăn mày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.