DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 1342

Nếu như không phải mình có ý đồ với nàng còn có thể tránh được một

kiếp, không cần uống ly rượu độc kia.

Đoạn Vũ Phi thấy nhiều gió tanh mưa máu, cũng tự tay giết qua không

ít người, thế nhưng lần này, hiếm khi lại áy náy.

“Bản điện hạ tạ bệ hạ tứ hôn, ngày sau bản điện hạ chắc chắn sẽ yêu

thương Bát công chúa thật tốt, không để cho nàng chịu một chút uất ức
nào.” Đoạn Vũ Phi hành lễ tạ ơn.

“Đoàn hoàng tử nghĩ như vậy là tốt nhất, mặc dù Bát hoàng muội nhạy

bén hơn mười bốn hoàng muội kia, nhưng là một người vô cùng dịu dàng,
tin tưởng cuộc sống sau này của các ngươi sẽ trôi qua vô cùng mỹ mãn.”
An Hoằng Hàn nói qua lời khách khí, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve sống
lưng Vân Chồn.

Tịch Tích Chi đang nằm ở trên đùi của hắn, không có tim không có phổi

ngủ ngái to. Làm một con chồn, khiến nàng hài lòng chính là, lúc lâm triều
có thể không chút kiêng kỵ ngủ, không bao giờ sợ đám đại thần phía dưới
gắt gao nhìn chằm chằm mình. Suy nghĩ một chút trước kia, lúc mình còn
duy trì hình người thì hơi có chút mờ ám, ánh mắt đám đại thần kia giống
như luôn chiếu tới, làm hại mỗi lần Tịch Tích Chi đi theo An Hoằng Hàn
vào triều sớm, đều phải lo lắng đề phòng.

Hôm nay lâm triều, Đông Phương Vưu Dục cũng tới tham gia náo nhiệt,

hắn nhìn đoàn màu trắng trong ngực An Hoằng Hàn, ánh mắt thâm trầm,
không biết ở đây nghĩ cái gì. Nhìn lại nét mặt An Hoằng Hàn, vẫn lãnh
khốc vô tình như lúc trước, giống như người hôm qua bị ban cho cái chết,
không phải tiểu hài tử được hắn sủng ái nhất.

“Cấp…. Cấp báo.” Ngoài điện, một tiểu thái giám vội vàng xông tới.

Ánh mắt của mọi người nhìn lại, tên tiểu thái giám kia lảo đảo quỳ trên

mặt đất, “Bệ hạ, bên Phong Châu truyền tới cấp báo.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.