DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 387

Đồ trang sức trong mấy khay đều bị nàng dồn vào một đống tạo thành

một núi nhỏ. Còn thân hình tròn vo của nàng, ngoại trừ hai con mắt trong
veo sáng rọi lộ ra bên ngoài thì những bộ phận khác đều treo vòng cổ hoặc
đeo vòng tay.

Trong giờ khắc này, cuối cùng Tịch Tích Chi đã hiểu câu nói “Ngao sò

tranh nhau, ngư ông đắc lợi”.

Nhìn thấy cây trâm mà Lục Công Chúa cầm trong tay có chất lượng tốt,

Tịch Tích Chi chậm chạm di chuyển thân mình đi qua, kéo cây trâm lại, đột
nhiên rút ra ngoài tay nàng ta.

Lục Công Chúa không ngờ có người dám giật đồ từ trong tay nàng ta,

đến khi bàn tay trống không mới xoay người lại.

"Là ai không muốn sống nữa hả ?" Gần đây bởi vì chuyện của An Vân

Y đã khiến cơn tức của An Nhược Yên vô cùng lớn, như một khối thuốc nổ
chỉ cần có lửa chắc chắn sẽ nổ.

Nàng ta quét mắt nhìn xung quanh một vòng, "Là ai? Đem trâm cài tóc

trả lại cho bổn cung, bổn cung sẽ bỏ qua chuyện cũ."

An Hoằng Hàn yên lặng nhìn xem cuộc vui, ánh mắt chuyển qua thân

hình con chồn nhỏ bị bao trùm bởi đống đồ trang sức.

"Lục tỷ, cây trâm ở đằng kia, không ai cầm." Một vị công chúa trong đó

nhìn thấy trên bàn dồn thành một đống châu báu, mà cây trâm đó liền cắm
ở phía trên.

An Nhược Yên chỉ cho là ai trộm nhưng không dám thừa nhận, cho nên

lại lặng lẽ đem cây trâm bỏ vào đống châu báu. Nàng ta đưa tay phải rút ra,
nhưng sử dụng ba phần sức lực vẫn không thành công rút ra được.

Chít chít. . . . . .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.