DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 441

Hắn không biết rằng Tiểu Tuân Tử vừa rời đi, An Hoằng Hàn liền từ ao

tắm ra ngoài, bình tĩnh nhìn vẻ mặt hốt hoảng vừa rời đi kia của hắn.

Hờ hững liếc mắt thức ăn còn lưu lại trên bàn, An Hoằng Hàn hô một

tiếng: "Có thể đi ra ngoài."

Tiếng nói vừa dứt, vốn là nên rời đi Lâm Ân, từ ngoài cửa điện đi tới.

"Bệ hạ, có muốn phái người đi qua theo dõi hay không?" Lâm Ân đoán

không ra tâm tư của bệ hạ, ngày thường cưng chiều con chồn nhỏ, sủng ái
đến mức coi trời bằng vung. Sao hôm nay đến lúc mấu chốt, bệ hạ lại có
thể bình chân như vại?

May mới rồi ông còn cơ trí, đi được nửa đường, đột nhiên phát hiện ra

từ trước đến nay Cẩm Tú Sơn Trang đều phân phó Tiểu Doãn Tử đến
truyền lời, từ khi nào lại do Tiểu Tuân Tử truyền lời? Sau khi phát hiện bị
lừa, Lâm Ân lập tức nhớ tới dặn dò hôm nay của bệ hạ cho nên chỉ có thể
yên lặng chờ đợi.

"Âm thầm theo dõi, nếu như có nguy hiểm thì đặt an toàn của con chồn

nhỏ lên hàng đầu." An Hoằng Hàn lạnh lùng phân phó nói.

Lâm Ân nhận lệnh xong, lập tức tìm Ngô Kiến Phong, để cho hắn nhanh

chóng kêu thị vệ đi theo dõi, âm thầm bao vây cung Yên Vưu.

Cả điện Bàn Long rộng lớn, đến tiếng kim rơi cũng có thể nghe được,

lúc lâu sao, An Hoằng Hàn bất đắc dĩ lắc đầu. Ngay từ lúc vào cung, trẫm
từng dạy bảo qua ngươi, bên trong hoàng cung không tồn tại lòng thương,
nhưng ngươi cố tình không nghe, lần này coi như cho ngươi một bài học
kinh nghiệm.

Ngươi đã từng cứu mệnh Tiểu Tuân Tử, nhưng hắn. . . . . . lại giúp đỡ kẻ

khác hại mạng của ngươi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.