DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 562

Mà đường đường là Đế Vương nước Phong Trạch chẳng những không

có ngăn cản, mà còn mặc cho đứa trẻ cởi áo khoác ngoài của hắn.

Ánh mắt của mọi người cũng chăm chú nhìn động tác của đứa trẻ.

Ngay khi y phục An Hoằng Hàn sắp được cởi ra, thân là thị vệ, Ngô

Kiến Phong là người phản ứng lại đầu tiên, hô to một tiếng: "To gan! Y
phục của bệ hạ, là thứ ngươi có thể tùy tiện cởi ra sao?"

Tịch Tích Chi ngẩn người, vô tội giương mắt nhìn, trước kia nàng cũng

thường cởi y phục An Hoằng Hàn kia mà, mặc dù là dùng móng vuốt cởi
ra.

"Các nàng lạnh." Ba chữ, giống như chịu uỷ khuất rất lớn.

Trái tim nhỏ của mọi người đập ‘bình bịch’ nhảy thót lên, có cảm giác

giống như mình là kẻ phạm tội không thể tha thứ, là mình đang ức hiếp tiểu
cô nương vậy.

An Hoằng Hàn giơ tay lên cởi áo khoác ra, đưa cho tiểu cô nương,

"Ngươi thích làm sao, liền làm thế ấy."

Toàn bộ đại thần, thái giám cùng thị vệ không thể tin nhìn chằm chằm

vào hai người, trong lòng thở dài, đó là long bào đấy! Tượng trưng cho địa
vị và quyền lợi chí cao vô thượng, vậy mà bệ hạ ngài nói cho liền cho.

Khóe miệng Đông Phương Vưu Dục lộ ra một tia nghiền ngẫm, chưa

từng nhìn thấy An Hoằng Hàn có một mặt này. Rốt cuộc tiểu cô nương này
có lai lịch ra sao? Lại có thể khiến người đứng đầu một nước ngoan ngoãn
nghe theo.

Sau khi An Hoằng Hàn rút đi áo khoác, còn mặc một tầng áo trong. Cho

dù trên thân không có long bào, nhưng một thân khí thế uy nghiêm, vẫn
làm cho người ta không dám xem nhẹ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.