DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 65

"Ta mang thầy thuốc thú y đến, đợi lát nữa để cho hắn xem một chút sẽ

biết nguyên nhân." Đi tới cuối, Ngô Kiến Phong dừng bước.

Hai người thị vệ lấy ra một cái chìa khóa, cha vào ổ khóa, chuyển động

hai cái, rắc rắc một tiếng, khóa mở ra. Đẩy ra cửa sắt phòng giam cầm, thị
vệ làm tư thế mời: " Thị vệ Ngô, mời vào."

Nghe có tiếng động, Tịch Tích Chi hé mắt ra, không còn hơi sức liếc

mắt nhìn, sau đó lại khép mí mắt.

Trong bụng trống trơn như thế nhưng vẫn sôi trào nước đắng, giống như

kiểu đang ở ca hát không ngừng phát ra âm thanh ‘lục bục’. Dạ dày giống
như bị đè bẹp, Tịch Tích Chi đói bụng đến mức cặp mắt hoa cả lên. Thời
gian dài không ăn uống gì khiến cả người nó nhũn như con chi chi không
làm gì được. Nhưng bởi vì bộ lồng trên người nó quá dài nên nhìn bề ngoài
nàng vẫn là một quả cầu tròn linh hoạt.

"Thất thần làm gì, ông còn không đi xem bệnh cho Vân chồn, nhìn nó

đã đói thành cái dạng gì rồi." Vốn là con chồn nhỏ sức sống tràn trề giống
như bóng cao xu xì hơi, nằm yên lặng.

Tay chân Ngô Kiến Phong luống cuống, vội vàng lôi kéo lão thầy thuốc

thú y kia ngồi xổm trên đất.

Đuôi mắt lão nhân chất đống rất nhiều nếp nhăn nhưng đôi mắt lại cực

kỳ sáng ngời trên vẻ mặt hồng hào. Ông vuốt râu mép một cái dường như
đã biết nguyên nhân, lắc đầu một cái, nói một câu: "Bệnh này ta chữa trị
không được."

Nếu hôm nay không phải không tìm được thầy thuốc thú y có y thuật

cao minh, Ngô Kiến Phong sẽ không bắt bữa lão nhân này hồi cung khẩn
cấp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.