ĐƯỜNG, TỐNG BÁT ĐẠI GIA - Trang 180

屬;寄蜉蝣與天地,渺滄海之一粟。哀吾生之須臾,
羨長江之無窮;挾飛仙以遨遊,抱明月而長終;知不
可乎驟得,托遺響於悲風!

蘇子曰︰客亦知夫水與月乎?逝者如斯,而未嘗往
也;盈虛者如彼,而卒莫消長也。蓋將自其變者而觀
之,而天地曾不能一瞬;自其不變者而觀之,則物與
我皆無盡也,而又何羨乎?且夫天地之間,物各有
主,苟非吾之所有,雖一毫而莫取。惟江上之清風,
與山間之明月,耳得之而為聲,目遇之而成色,取之
無盡,用之不竭,是造物者之無盡藏也,而吾與子之
所共適。

客喜而笑,洗盞更酌,肴核既盡,杯盤狼藉,相與枕
藉乎舟中,不知東方之既白。

Tiền Xích Bích Phú

http://pds.exblog.jp/pds/1/200907/23/81/f0171581_23133039.jpg

TIỀN XÍCH BÍCH PHÚ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.