DƯƠNG TỪ HÀ MẬU - Trang 107

Lâu nay chẳng biết cầm về tay ai.

Hỏi rằng: Hòa thượng là ai?

Đáp rằng: Cũng đã theo ngoài phương tây.

Hỏi: Ai thầy cả ở đây?

Đáp rằng: Vốn thật mầm nầy chớ ai

Bây là con nít nhà ai?

Khéo đem chuyện cũ hỏi hoài chẳng thôi.

Chùa nầy không chuối không xôi,

Không mang dầu cúng, còn rồi nói chi!

1385.- Anh em khôn xiết sầu bi,

Dạo coi bàn Phật một khi khuây lòng.

Thấy chùa thờ bức tượng Ông,

Nhện giăng, bụi đóng, kệ không hương đèn.

Anh em thấy tượng liền khen,

Khen rồi lại cảm, hiệp bèn làm thơ,

Cùng nhau xướng hoạ một giờ,

Tặng ông Quan Đế bài thơ khen rằng:

Tặng Quan Đế:

Tấm lòng ngay chúa thấu trời cao,

Năm ải khôn ngừa một lưỡi đao.

Núi đất ba lời gìn nghĩa Hán,

Sông vàng hai trận trả ơn Tào.

Quyển kinh bát loạn tay nào mỏi,

Ngọ đuốc phò nguy gió chẳng xao.

Phải thuở Kinh châu ngồi giữ chặt,

Nguỵ, Ngô hai nước biết nài sao?

Ngâm rồi bèn lấy cục than,

Viết vào tấm vách rõ ràng tám câu

1390.- Anh em trước án khấu đầu,

Lạy ông Quan hầu, lui gót trở ra.

Đem nhau vội vã về nhà,

Thưa với mẹ già, đặng rõ nguồn cơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.