ẾCH - Trang 337

... “Tiểu sư tử” vẫn tiếp tục giày vò và tôi đã bắt đầu hưng

phấn, hưng phấn đến cuồng loạn. Hình như cô ấy đeo một cái gì
đó vào cho tôi. Em đang làm gì thế, có cần phải như thế không?
Cô ấy không trả lời...

“Chú Tiêu à, nếu chú chỉ muốn có con mà không muốn tranh

thủ cơ hội thưởng thức mùi vị của hương đồng cỏ nội, cháu sẽ cho
chú biết một cách có con tiết kiệm nhất. Đây lại là một bí mật. Ở
chỗ chú Viên có một số bà một số cô chấp nhận mang thai rất rẻ.
Tướng mạo của họ cực kỳ đáng sợ. Nhưng có điều, đó không phải là
do trời sinh. Họ vốn là những người đàn bà rất đẹp, nói cách khác
là dòng máu của họ đảm bảo chất lượng. Chắc chú đã từng nghe nói
đến vụ cháy ở xưởng chế tác đồ chơi Đông Lệ Mao, đúng không?
Vụ cháy ấy đã làm chết năm người phụ nữ của vùng Đông Bắc Cao
Mật chúng ta. Ngoài ra còn có ba người may mắn thoát chết nhưng
lại bị thương nghiêm trọng, khuôn mặt bị hủy hoại hoàn toàn, cuộc
sống gặp rất nhiều khó khăn. Chú Viên đã có lòng hảo tâm nhận
họ, cho họ ăn, đồng thời cũng mở cho họ một kế sinh nhai để kiếm
chút tiền dưỡng lão sau này. Đương nhiên, để nhờ họ đẻ con cho
mình phải ứng dụng cách thức mang thai vô tính, nói cụ thể là người
ta sẽ lấy nòng nọc của chú bơm vào tử cung của họ. Đến khi khai
hoa nở nhụy, chú đến ôm con về là xong. Chi phí rất rẻ, nếu là
con trai thì năm mươi nghìn, con gái ba mươi nghìn...”

... Tôi kêu lên, cuối cùng cảm thấy thân thể mình vô cùng nặng

nề và gần như mê man. “Tiểu sư tử” đắp chăn lên người tôi và nhẹ
nhàng bỏ đi...

“Chú Tiêu, cháu đề nghị chú...”

“Vì sao cậu lại quảng cáo cho Viên Tai nhiều đến vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.