ELDEST - ĐẠI CA - Trang 157

của Orik, rồi lại ngắm cảnh hai bên bờ đang tiếp tục đổi thay.
Gần trưa, họ vượt qua một cửa thung lũng và một con sông khác hòa cùng
dòng Az Ragni, làm mặt sông như rộng gấp đôi. Dòng nước cũng trở nên
mạnh mẽ hơn. Tất cả những người lùn mới có thể cùng nhau giữ cho hai cái
bè trên dòng nước xiết khỏi bị lật úp hay trôi dạt vào những thân cây bập
bềnh trên mặt sông.
Qua khỏi khúc sông hai dòng hợp lưu chừng một dặm, Az Ragni chảy theo
hướng bắc, trôi qua một ngọn núi phủ mây, đứng chơ vơ một mình tách biệt
hẳn với rặng Beor. Trông ngọn núi đơn lẻ đó như một tháp canh khổng lồ
đứng gìn giữ thâu đêm nhưng đồng cỏ bao la phía dưới.
Tất cả những người lùn trên hai bè đều kính cẩn cúi đầu khi thấy ngọn núi.
Orik bảo Eragon:
- Đó là Moldun Kiêu-Hãnh. Ngài là ngọn núi cuối cùng chúng ta nhìn thấy
trong chuyến đi này.
Khi hai chiếc bè neo lại nghỉ đêm, Eragon thấy Orik mở gói bao một hộp
đen dài, viền bạc và cẩn toàn ngọc trai, ngọc bích. Ông lùn mở nắp hộp, để
lộ ra một cây cung chưa lắp dây, đặt trên nền nhung đỏ. Cánh cung đen
bóng như gỗ mun, cẩn đầy hoa lá, muông thú và những hàng chữ cổ bằng
vàng.
Eragon thắc mắc nghĩ: “Ai dám sử dụng thứ vũ khí xa hoa đến thế này.”
Orik gắn dây – cây cung cao gần bằng ông ta, nhưng cũng chỉ lớn hơn cây
cung của một đứa trẻ con loài người - rồi tuyên bố:
- Tôi đi kiếm chút thịt tươi đây.
Nói xong là ông biến ngay sau những bụi cây rậm rạp. Thorv lèm bèm
không đồng ý, nhưng cũng không ngăn cản.
Chưa đến một tiếng sau, ông lùn trở lại, trên vai lủng lẳng một xâu ngỗng.
Ném chiến lợi phẩm cho Duthmér, ông bảo:
- Tôi bắt gặp cả một bầy.
Eragon hỏi:
- Cây cung của ông làm bằng gỗ gì vậy?
- Ha ha! Gỗ? Không có thứ gỗ nào làm được một cây cung ngắn cỡ này mà
có thẻ bắn mũi tên xa tới hai mươi thước nổi. Cánh cung không bị gãy thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.