ELDEST - ĐẠI CA - Trang 430

Oromis bước lại gần, nhưng nghe tiếng rồng vàng gầm gừ, ông ngừng lại,
kiên nhẫn đứng chờ. Glaedr tập tễnh bước lại bìa rừng, cuộn mình dưới tán
cây. Quay lưng lại Eragon, rồng vàng bắt đầu liếm vết thương.
Oromis lại gần hơn, nhưng vẫn giữ một khoảng cách, quỳ gối chờ đợi.
Eragon bồn chồn với từng giây phút trôi qua. Cuối cùng Glaedr cũng để
cho Oromis tiến lại, quan sát vết thương trên chân. Dấy hiệu gedwey
ignasia trên bàn tay sáng lên màu bạc khi ông đặt vào vết rách trên da
Glaedr.
Thấy sư phụ vừa rụt tay về, Eragon hỏi ngay:
- Nặng không, thưa thầy?
- Trông đáng sợ vậy thôi, nhưng với thân hình to lớn của Glaedr thì chỉ như
một vết trầy.
- Còn Saphira? Con vẫn không thể liên lạc được với nó.
- Con phải tới chỗ nó ngay. Nó bị thương. Glaedr không nói nhliều về
chuyện gì đã xảy ra, nhưng thầy đoán là nghiêm trọng đó. Con mau đi
thooi.
Eragon nhìn quanh, rên lên khổ sở vì không biết sẽ đi bằng phương tiện gì
đây.
- Đường xa, không có lối mòn, làm sao con tới đó được?
- Bình tĩnh, Eragon. Con vật nào đã đưa con từ Sílthrim tới đây?
Phải mất một lúc Eragon mới nhớ ra:
- Folkvír.
- Vậy hãy dùng phép thuật mà gọi nó. Kêu đúng tên nó và cho nó biết con
cần gì.
Vận dụng phép thuật vào giọng nói, Eragon gào lên, gửi lời năn nỉ của nó
vang vọng qua núi rừng, tới tận Ellesméra
Oromis gật gù, khen ngợi:
- Khá lắm.
Mười hai phút sau, Folkvír xuất hiện từ bóng tối giữa rừng cây như một
bóng ma màu bạc. Eragon vắt một chân lên lưng con “tuấn mã” nhỏ bé của
thần tiên, nói vội với sư phụ:
- Con sẽ cố về ngay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.