EM CHỈ CÓ THỂ THÍCH ANH - Trang 609

Đi Mỹ tốt chứ sao, chẳng phải Từ Tử Sung cũng có thể đi Mỹ đấy ư?

Như vậy thì chẳng phải họ sẽ được ở bên nhau sao? Chỉ là, cô không dám
đồng ý, bố vẫn còn ở đây, không đến lượt cô nói chuyện, nếu cô thuận
miệng nhận lời thì kiểu gì về nhà cũng bị bố tính sổ.

“Chuyện này không phải việc nhỏ, cháu cảm thấy phải suy nghĩ thêm

ạ.”, Hạ Mộng Ngư nói.

“Nó còn bé thì biết cái gì.”, bố cau mày nghiêm khắc nói: “Chuyện

này sao có thể để nó quyết định được.”

“Chú đúng là tư tưởng lỗi thời, phải tôn trọng ý kiến con trẻ chứ.”

Lãnh đạo phê bình, Hạ Kiến Quốc không dám nói gì nữa, nhưng ông

vẫn không muốn cho Hạ Mộng Ngư ra nước ngoài. Hồi trước ông thiếu có
một điểm nữa là đỗ Thanh Hoa, đến nay vẫn còn cảm thấy đời mình đáng
ra sẽ khác nếu có thêm một điểm nữa, vậy nên đây là nỗi nuối tiếc lớn nhất
đời ông.

“Thế này đi, cả nhà cứ về suy nghĩ cho kỹ rồi nhanh nhanh báo cho

tôi. Qua mười một là Dạ Dương đi rồi, muộn nhất là cuối tuần sau nhà chú
phải cho tôi câu trả lời.”

“Con còn chưa nói có muốn đi hay không cơ mà.”, Hạ Dạ Dương mất

kiên nhẫn, “Không phải bố mẹ không biết, con ghét nhất là bị bố mẹ quản
này quản nọ.”

“Chuyện này nghe bố.”, bố Hạ Dạ Dương trấn an cậu ta, “Giờ con

đừng nóng ruột, tối về bố nói chuyện cụ thể với con.”

Cuối cùng, xong bữa cơm mà ai cũng mang tâm sự nặng nề.

Trên đường đưa Hạ Mộng Ngư về trường, bố cô im lặng, còn mẹ cô

thì cứ lải nhải mãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.