EM CHỈ CÓ THỂ THÍCH ANH - Trang 809

Ngày hôm sau đến trường, mỗi khi có một bạn đi ngang qua chỗ ngồi

của Hạ Mộng Ngư, họ đều ném ánh mắt khinh thường cho cô. Mọi người
bàn tán phía sau cô, cố ý dùng âm lượng đủ để cô nghe thấy.

“Haiz, lần này Sung ca đi không biết bao giờ mới về.”

“Ừ, đúng đấy, hôm qua tao khóc gần chết, tao vốn đa cảm thế mà,

không giống như ai đấy. Chậc chậc, ích kỷ, vô tình quá đi.”

“Đúng, vừa bị phát hiện yêu sớm đã đổ hết lên đầu Sung ca.”

“Nếu Sung ca không đưa nó về thì sao lại bị bọn du côn đánh cho phải

nằm viện nửa tháng chứ, thế mà giờ nó còn chẳng thèm liếc nhìn cậu ấy lấy
một cái.”

“Ôi, người ta là học thần, còn phải thi Thanh Hoa, làm sao mà có thời

gian rảnh quản đến sự sống còn của cái đám tép riu bọn mình chứ.”

“Sung ca ra nước ngoài chắc là đau lòng lắm.”

Hạ Mộng Ngư vẫn bình tĩnh ngồi làm bài. Hiện giờ cô chỉ có một việc

quan trọng nhất, đó là thi vào đại học, mà phải đạt được điểm thật cao nữa.
Những chuyện khác cô không muốn nghĩ đến, cũng không có tư cách để
nghĩ đến nữa.

Chứng minh thư và di động đều đã bị bố mẹ tịch thu.

Tuy rằng cô vẫn thường xóa bỏ tin nhắn trong điện thoại, nhưng cuộc

trò chuyện cuối cùng đó, trong lúc hoảng hốt, cô quên chưa xóa. Cả ảnh
chụp trong di động nữa, tất cả đều bị mẹ nhìn thấy được. Sau khi xem được
cuộc trò chuyện và đống ảnh, bố mẹ đã lục tung phòng Hạ Mộng Ngư lên,
ngay cả chiếc điện thoại thứ hai và tấm thẻ ngân hàng cô trộm làm cũng
đều bị bố mẹ phát hiện ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.