EM CHỈ KHÔNG MUỐN GẶP GỠ NGƯỜI KHÁC - Trang 154

Thật ra anh chẳng biết làm thế nào, luôn cảm thấy mình đã vô cùng kiên

nhẫn với cô, anh dùng tay xoa lên vệt nước mắt đã khô trên mặt cô: “Đi tắm
một chút, rồi nghỉ ngơi cho tốt.”

Lần này cô rất nghe lời, nhưng đi được hai bước liền dừng lại. Lộ Thừa

Hữu tiến đến kéo cô: “Phòng này.”

Đây là phòng tân hôn của họ, nhưng cô dâu vẫn chưa bước vào khi nào.

Lúc Tô Thiển Oanh đi ra, anh cũng đã tắm xong đi ra ngoài, cô hơi mất

tự nhiên nhìn bản thân, ngón tay nắm lấy váy ngủ của mình.

Lộ Thừa Hữu cười cười với cô: “Ngủ đi!”

Cô nằm trên giường, giây tiếp theo cũng cảm giác được anh nằm bên

cạnh mình. Lộ Thừa Hữu đưa tay ôm lấy cô, sau đó cũng không làm gì nữa.
Cô ngủ không được, mắt mở thật to, cũng không biết suy nghĩ cái gì.

“Thật xin lỗi.” Cô nghe thấy mình mở miệng.

Mà Lộ Thừa Hữu nghe cô nói ba chữ kia, đôi mắt vốn đang nhắm lại mở

ra, nhưng không nói gì.

Căn phòng tối đen, chỉ nghe thấy âm thanh ổn định nhịp nhàng của máy

điều hòa. Cô nghe nhịp tim đập của anh lại chẳng thể chìm vào giấc ngủ
được, ngược lại càng tỉnh táo hơn.

Cô giật mình, muốn rời khỏi tay anh, bởi vì không quen, hơn nữa dường

như có gì đó cản trở cô.

Cô vừa nhúc nhích, anh liền ôm chặt hơn nữa: “Ngủ không được à?”

Cô không mở miệng.

“Sao?” Anh lại hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.