EM CHỈ KHÔNG MUỐN GẶP GỠ NGƯỜI KHÁC - Trang 59

sắp có thêm một đứa trẻ mới, ba người họ sẽ tạo thành một gia đình mới. Ba
mẹ sẽ đem yêu thương chăm sóc đối với cô cho một người khác, nghĩ như
thế khiến cô chán ghét em bé sắp sinh, cũng không còn gần gũi ba mẹ mình
nữa.

Chỉ có mười tuổi, cô liền bắt đầu yêu sớm , đối phương là học sinh giỏi

toàn diện về nhiều mặt, thế nhưng thành tích lại đột nhiên giảm xuống tệ hại
vì cô. Ba mẹ của đối phương tìm tới cửa, cô lại không có lấy một điểm áy
náy. Mãi đến khi Tiêu Tố Oanh và Tô Văn Uyên bị giáo viên gọi lên trường
học, bọn họ liền hỏi cô tại sao lại không hiểu chuyện như vậy. Trong cơn
tức giận cô liền mở miệng: "Các người quản con làm cái gì? Dù sao cũng
có những đứa trẻ khác , còn quản con làm gì? Không muốn các người quản,
cứ để con tự sinh tự diệt thôi."

Sau này, rốt cuộc cô không có nghe về em bé sắp sinh nữa, chỉ là ngẫu

nhiên một lần nghe thấy Tô lão gia thở dài: thực hi vọng Oanh Oanh có thể
suy nghĩ vì người khác một chút.

Mãi về sau sau, cô mới biết, đứa bé không phải không thể sinh, mà là

Tiêu Tố Oanh đến bệnh viện để phá thai.

Rất nhiều năm sau đó, cô vẫn còn áy náy bản thân rất ích kỷ, đã làm

thương tổn quá nhiều người. Nếu như cô cảm thấy ba mẹ cho mình thêm
một em bé chính là tàn nhẫn với cô, nhưng việc mẹ cô xoá sạch đứa bé,
cũng một loại tàn nhẫn, còn gì đau đớn hơn việc phải tự tay giết chết cốt
nhục của mình. Chỉ là khi đó cô còn quá nhỏ, ích kỷ đã ngấm vào đến tận
xương, biến thành thứ vũ khí bén nhọn sẵn sàng đả thương người khác.

Mà ba mẹ trước giờ không hề nói lại việc này trước mặt cô thêm lần nào

nữa, nhưng cô lại vẫn nhớ được rõ ràng như vậy.

Có những sự hối hận rất muộn màng, khiến cô không thể làm gì, từ từ

biến thành vết thương, rồi dần dần lên men, cứ mỗi lần nghĩ đến lại thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.