EM LÀ ÁNH SÁNG CỦA ĐỜI ANH! - Trang 461

"Không muốn nói với anh."

"Được được, không lộn xộn, xin mời bảo bối, nhìn ở trên phân thượng

anh vừa trở về cũng không nghỉ ngơi mà đã làm tài xế cho em thì đừng mất
hứng, anh mời em ăn ngon."

Trong lúc nói chuyện, anh giúp tôi mở cửa xe ra, còn làm một tư thế

"xin mời".

Mặt sa sầm còn liếc mắt nhìn nhìn anh, rất không tình nguyện ngồi lên

xe, còn tự mình đóng cửa lại, không phải là không muốn để cho anh đóng
cửa giúp tôi, nhưng anh chống quải trượng, đứng đóng cửa xe cũng không
dễ dàng như vậy.

Nhìn anh cười cười, chống gậy từ từ đi tới bên kia xe, từ tư thế đi bộ

của anh, hiện tại tôi có thể biết rất chính xác vị trí tình huống của anh, hôm
nay anh đi cũng không thuận lợi, trong lòng khó tránh khỏi có đau nhói nhè
nhẹ.

Lúc anh ngồi lên xe, tôi đặt một cái đệm dựa hình trái tim nho nhỏ ở

chỗ thắt lưng của anh. Một động tác nho nhỏ như vậy của tôi, hình như lại
khiến Văn Thông rất vui vẻ, ở bên cạnh tôi nhìn thấy khóe miệng anh
nhếch lên thành đường cong đẹp mắt

"Vẫn là bảo bối yêu thương anh." Lần này tôi không nghe được yếu tố

nói đùa.

"Tất nhiên, anh biết là tốt rồi." Trong lòng ngọt ngào, trong miệng còn

nói lạnh lùng.

Xe từ từ rời khỏi quảng trường Thái Cổ, đi vào đường lớn Hoàng Hậu

phía đông, lại đi qua chỗ đua ngựa vững vàng chạy nhanh về phía nam
Hồng Kông, Văn Thông vẫn luôn lái xe rất ổn, mà không giống tôi vừa
ngồi lên xe, liền không có dáng vẻ của con gái, lủi tới lủi lui ở trên đường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.