ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 1 - Trang 203

- Tôi chỉ đùa thôi. Loại rượu này hơi nhẹ, chắc không hợp với khẩu vị

của Ngô huynh phải không?

- Ơ, không. Tôi thấy rất ngon.

Hồng Liệt chen vào:

- Đừng tưởng thế mà lầm. Rượu Hồng Đào khi đã thấm thì có là bậc

Tửu Thần cũng phải lật đấy.

Họ uống rượu ngắm trăng lên trên sông và tận hưởng ngọn gió mang

hơi nước từ dưới sông thổi vào mát lạnh, xua tan cái nóng nực khó chịu của
một đêm cuối hạ vùng nhiệt đới. Mãi đến khi mảnh trăng non khuất bóng
núi, họ mới về lại khách sạn. Hôm sau, Ngô Mãnh chia tay hai người lên
đường vào lại Quy Nhơn, Hồng Liệt và Bạch Mai về cửa Hàn. Bạch Mai
nóng lòng nhìn mộ cha và sư phụ nên sau khi nói lời cảm ơn và từ biệt với
Ngô Mãnh, nàng ra roi giục con bạch mã phóng nhanh chẳng khác nào cơn
gió lốc. Hồng Liệt vội vẫy tay chào Ngô Mãnh lần cuối rồi cũng phóng
ngựa đuổi theo. Ngô Mãnh ngồi trên lưng con Thanh Tông, ngó theo bóng
họ hút trong làn gió bụi mà lòng bỗng dâng lên một cảm xúc luyến lưu kỳ
lạ. Tự dưng chàng buông một tiếng thở dài rồi quay ngựa, ra roi phóng
nhanh về hướng bến sông Thu Bồn.

Từ dinh Quảng Nam về đến cửa Hàn ước chừng hơn bốn mươi dặm,

hai con thiên lý mã chỉ tốn chưa tới hai canh giờ đã đến nơi. Ngôi mộ nằm
cạnh mé rừng, mười mấy năm nay Hồng Liệt đã tụ tập một số ăn mày cải
tạo khu đất ven bìa rừng thành một vùng nương rẫy rộng lớn trồng đủ mọi
thứ, đặc biệt là giống khoai lang xứ Quảng. Hai người dừng ngựa trước trại
rồi nhảy xuống. Bọn trẻ thấy anh cả trở về đều mừng rỡ chạy ra tiếp đón.
Chúng chào Bạch Mai rồi đưa mắt nhìn chăm chú vào chàng trai nhỏ nhắn
xinh đẹp này. Bạch Mai thấy họ cứ nhìn mình chằm chằm thì hai má đỏ
ửng lên. Hồng Liệt vội giới thiệu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.