ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 143

Cô gái tròn xoe mắt nhìn Trần Lâm ngập ngừng:
- Huynh đây là... Tiểu Lâm Nhi phải không?
Trần Lâm mỉm cười đáp:
- Xin chào cô Hồng Liên, cô khỏe chứ? Chào anh Quán Nhật. Anh còn nhớ
tôi không?
Quán Nhật nói:
- Cháu chào chú Trung. Nhớ chứ sao không. Bạn Tiểu Lâm Nhi phải
không?
Hồng Liên mừng rỡ reo lên:
- Trời ơi, đúng là anh Tiểu Lâm Nhi còn sống trở về thật rồi! Đi đi, chúng
ta ra ngoài kia nói chuyện đi. Con xin phép cha và chú Trung nhé.
Nói xong nàng ra dấu cho Trần Lâm và Quán Nhật đi theo mình. Đại Kỳ
nhìn theo con gái lắc đầu nói:
- Lê huynh thấy không, nó y như một đứa con trai vậy, không có một chút
gì thùy mị nữ tính cả.
Lê Trung mỉm cười:
- Chỉ là sự hoạt bát, năng động của tuổi trẻ mà thôi. Mai này trưởng thành tí
nữa, tiểu thư sẽ trở thành cô gái nhu mì, Trần huynh lo gì.
- Tôi chỉ mong được như lời Lê huynh nói.
Ra đến ngôi nhà bát giác ngoài vườn, Hồng Liên liến thoắng như con chim
non:
- Anh Lâm biết không, lúc thiên hạ từ Quy Nhơn vào đây kể về chàng Tiểu
Bạch Long Trần Lâm vừa đoạt chức quán quân anh hùng đại hội, lại còn
tiêu diệt cả bọn cướp Ngưu Ma vương, cha cứ khẳng định người đó chính
là Tiểu Lâm Nhi ngày trước. Thú thật em không tin, cứ mong nếu là anh thì
hãy mau mau theo thuyền vào trong này. Hôm nay gặp được anh, thật sự
em vui không biết nói sao cho hết. Kể nghe đi. Kể hết từ lúc anh bị bắt rồi
làm sao thoát nạn trở về? Trời ơi, chắc là nguy hiểm lắm phải không? Rồi
những trận tranh tài vô địch nữa.
Trần Lâm mỉm cười nói:
- Cảm ơn Hồng Liên. Cũng không có gì ly kỳ lắm đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.