ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 207

Thiếu Thu một tay chống kiếm xuống đất, tay kia bịt lấy yết hầu, giọng
khọt khẹt nói nhỏ:
- Tuyệt diệu! Ta chết không... hối... tiếc...
Thân hình của hắn từ từ đổ xuống. Trần Lâm cũng không khá gì hơn, một
tay chống kiếm xuống đất, tay kia lấy nhanh lọ thuốc trút hai viên bỏ vào
miệng rồi chàng ngã ra bất tỉnh gần như đồng thời với Lý Thiếu Thu. Đại
Kỳ thất kinh vội chạy lại đỡ chàng ngồi lên xem xét thì thấy có một vết
kiếm đâm rất sâu nơi trước ngực, gần sát vị trí tim, máu từ miệng vết
thương tuôn ra không ngớt. Ông vội vàng tìm hộp thuốc cao trong bọc của
chàng, vạch áo ra đắp thuốc vào rồi xé vải quấn chặt vết thương lại. Bàng
Châu bước đến bế Trần Lâm lên, Đại Kỳ nói với Mộ Dung Thao:
- Việc ở đây giao lại cho huynh và anh em xử lý. Tôi phải gấp rút đưa Trần
Lâm về nhà để chữa thương.
Mộ Dung Thao nói:
- Trần môn chủ đi gấp đi, chúng tôi xử lý tên phản bạn và xác bọn sát thủ
này xong sẽ đến gặp môn chủ sau.
Đại Kỳ vội vã mang Trần Lâm về nhà. Ông bảo Gia Huy:
- Con đi trước, mời bằng được ông thầy thuốc ở Hòa Sanh Đường đến nhà
gấp.
Gia Huy “dạ” một tiếng rồi phóng người chạy đi như bay. Số còn lại băng
đường tắt ra sông Đồng Nai, dùng thuyền trở ngược lên Thần Quyền Môn.
Mọi người đem Trần Lâm vẫn còn mê man về đến nơi đã thấy ông thầy
thuốc Hòa Sanh Đường và Gia Huy đợi ở đó. Hồng Liên nóng ruột đi tới đi
lui, nét mặt đầy nỗi lo âu. Vừa nhìn thấy Bàng Châu bế Trần Lâm trên tay,
nàng đã òa lên khóc nức nở:
- Trời ơi, Lâm huynh bị sao vậy? Cha ơi, anh ấy có bị chết không?
Đại Kỳ nắm tay con gái giữ lại, ôn tồn nói:
- Bình tĩnh, nó không sao đâu, con đừng làm rộn lên, để cho thầy thuốc
bình tâm chữa vết thương cho nó.
Ông thầy thuốc vội vàng bảo Bàng Châu đem Trần Lâm vào phòng rồi cởi
áo chàng ra, vẹt chỗ thuốc cao xem xét vết thương. Một lúc sau ông ngẩng
đầu lên nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.