ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 230

- Không hiểu quan hộ bộ ghé tôi hôm nay có điều chi muốn nói?
Thái Sinh đáp:
- Lâu ngày không gặp ngài hoàng thúc nên hạ chức có ý muốn ghé thăm,
nhân tiện hỏi giúp quan ngoại tả một việc.
Thất Dục nghe nhắc đến Trương Phúc Loan trong bụng đã biết có chuyện
chẳng lành, ông hỏi:
- Quan ngoại tả nhờ ông hỏi tôi việc gì, xin cứ nói ra?
- Số là Trương công tử Phúc Tịnh, cháu đích tôn của quan ngoại tả có để ý
đến tiểu thư, cháu gái của ngài hoàng thúc đây. Quan ngoại tả sai tôi sang
gặp ngài xin ngỏ lời cầu hôn để hai nhà lại trở thành thông gia như trước.
Tuy biết trước là có việc chẳng lành nhưng khi nghe nói đến việc tên côn
đồ kia xin hỏi cưới Quỳnh Như thì Tôn Thất Dục vẫn không khỏi giật
mình, toát mồ hôi lạnh. Ông suy nghĩ một lúc rồi đáp:
- Việc này phải để tôi hỏi lại ý của cháu tôi trước đã rồi mới có thể phúc
đáp lời yêu cầu của ngài được.
- Ngài nói như thế cũng hợp lý. Nhưng trước khi tôi sang đây, quan ngoại tả
có dặn kỹ là Vương thượng đang bệnh nặng, xin hoàng thúc gấp rút cho
tiến hành hỉ sự để tránh mọi sự rắc rối xảy ra làm cản trở hỉ sự của hai nhà.
Tôn Thất Dục chửi thầm trong bụng, việc cưới hỏi cả đời mà chúng coi như
chuyện lấy đồ trong túi, nói làm là phải làm ngay. Tuy nhiên ông vẫn bình
thản nói:
- Dầu vậy cũng phải cho chúng tôi có thời gian suy nghĩ đã chứ.
- Hạ chức chỉ nhắc lại lời của quan ngoại tả mà thôi. Hoàng thúc định bao
giờ thì phúc đáp cho?
- Khi nào quyết định xong tôi cho người đến báo cho ngài ngay.
Thái Sinh lắc đầu nói:
- Hoàng thúc tính như vậy là làm khó hạ quan rồi. Xin hoàng thúc cho một
thời hạn nhất định để hạ quan còn phúc đáp lại với quan ngoại tả.
- Vậy thì cho tôi xin bảy ngày để cháu tôi suy nghĩ.
- Suy nghĩ mà cũng phải mất đến bảy ngày kia à?
Thất Dục gằn giọng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.