ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 239

- Trước mặt bá quan tôi dại gì mà lên tiếng phản đối để sinh thêm lắm
chuyện phiền phức. Nhưng mà tôi hỏi các ông, nếu không chọn Phúc Luân
thì các ông có ý định chọn ai?
Chử Đức nói:
- Thái tử Nguyễn Phúc Hiệu có người con nhỏ là Nguyễn Phúc Dương,
theo luật chính thống ta nên chọn Phúc Dương lên kế vị.
Phúc Loan nhìn Cửu Thống:
- Còn ý của ông thì sao?
Cửu Thống đáp:
- Tôi không đồng ý với quan thái giám vì Võ Vương còn có hoàng tử mà,
đâu đã đến lượt hoàng tôn. Trong các hoàng tử, tôi thấy chỉ có hoàng tử thứ
mười sáu Nguyễn Phúc Thuần là hợp hơn cả. Hoàng tử là con của công
nương Ngọc Cầu, người được Vương thượng sủng ái nhất, lại là con gái
nuôi của ngoại tả, nếu đưa được Phúc Thuần lên ngôi báu thì còn ai có thể
cản trở được công việc của chúng ta.
Phúc Loan mỉm cười hỏi Thái Sinh:
- Ý kiến của ông thế nào?
Thái Sinh cười nịnh:
- Hạ chức cũng tán thành cao kiến của ngài cai cơ, đồng ý phù trợ cho
hoàng tử Phúc Thuần.
Phúc Loan bây giờ mới cười ha hả nói:
- Vậy là ý của các ông rất hợp với ý của tôi. Ông Chử Đức là thiểu số nên
phải phục tùng đa số. Việc thay đổi di chiếu giao cho Chử Đức lo liệu, ông
Cửu Thống chuẩn bị binh mã để thị uy bá quan. Ngày Vương thượng băng
hà, ta sẽ tuyên đọc di chiếu, kẻ nào lên tiếng phản kháng, ông cứ bắt hết
cho ta.
Thật ra lúc nãy Chử Đức nói thế là đánh lạc hướng cho hai người kia tưởng
lầm giữa hắn và quan ngoại tả không có sắp đặt âm mưu trước mà thôi.
Thống nhất xong kế hoạch, ba người rời cấm cung ra về, chỉ còn thái giám
Chử Đức ở lại hầu hạ Võ Vương.
Sáng sớm hôm sau có tin từ thẩm cung loan ra, Võ vương đã băng hà. Đó là
tối mồng ba, sáng mồng bốn tháng năm, năm Ất Dậu 1765, nhằm năm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.