ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 256

Riêng về việc phát triển cảng thị Quy Nhơn, ngoài vấn đề lợi nhuận, nó còn
để lại cho đời sau nhiều lợi ích to lớn lắm. Em nghĩ mình có chết đi, dẫu
không mang theo được gì nhưng cũng có thể để lại cho đời một chút gì đó
chớ anh.
Lê Trung nói:
- Ít ra tôi còn nghe được câu nói này nếu không sự bươn chải của dượng
thật là vô vị. Sổ sách chuyến hàng vừa rồi tôi đã giao cho Tiểu Hồng. Tôi
về nghỉ ngơi đã.
- Anh giao cho nó là được rồi. Bây giờ mọi việc trong gia trang này đều do
nó quản lý, điều hành. Không ngờ con bé lại khéo léo đến độ khiến em kinh
ngạc.
Lê Trung đứng dậy cáo từ, Cao Đường tiễn ra cửa.
- Trông anh mệt mỏi quá, hay anh giao lại đoàn thuyền cho Trần Thiện Phú
trông coi đi. Anh ở nhà quản lý công trình cảng thị cho đỡ vất vả.
- Tôi cũng đang có ý đó. Trần Thiện Phú là người có khả năng và tin cậy
được.
- Vậy để em cho ông ta hay. Anh về nghỉ, có gì em cho mấy đứa sang mời
anh sau.
***
Mặc kệ dân chúng nghèo đói, chính quyền phủ Quy Nhơn vẫn cho xúc tiến
việc cải tiến, phát triển bến cảng Quy Nhơn thành một thương cảng lớn.
Công trình bắt đầu khởi công vào đầu tháng tám thì tháng chín năm đó, một
cơn bão lớn đã tràn qua các khu vực duyên hải từ Thuận Thành ra tận
Quảng Nam. Bão to, mưa lớn rồi lũ lụt tràn xuống. Vụ lúa hè - thu gần như
mất trắng. Nạn thiếu gạo trở nên trầm trọng, bá tánh đã cơ cực nay còn lầm
than hơn. Ngay cả vùng đồng bằng quanh lưu vực sông Cửu Long ở miền
Nam cũng bị lụt lớn khiến cho nạn thiếu lúa gạo của miền ngoài lại càng
trầm trọng. Khắp xứ, đâu đâu cũng có ăn mày, nơi nào cũng thấy người
chết đói. Thật là một cảnh tượng thê lương chẳng kém gì thời kỳ bọn giặc
Minh đô hộ trước đây.
Một đêm cuối tháng mười một, gió bấc nửa khuya thổi hiu hiu lạnh. Trần
Lâm cùng Lê Trung và Con mọt sách Lưu Phương Tích đang ngồi uống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.