ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 79

- Nó chỉ giỏi được vài ba món, có đáng gì mà khen quá, làm nó vênh mặt
lên rồi kìa.
Thực khách đã ngồi chật ních trong quán. Trần Lâm chợt nhìn thấy Bàng
Châu bước vào đưa mắt tìm bàn ngồi. Thấy không còn chỗ trống, anh ta
định trở ra thì Trần Lâm vội hỏi nhanh ba người bạn. Tuy vậy, mắt chàng
hướng về Đại Hồng vì chàng biết cô gái này hay trái tính:
- Vị Tào Sơn hiệp kia rất đáng mặt hiệp sĩ, mình mời anh ta đến ngồi chung
cho vui nhé?
Đại Hồng cười vui vẻ nói:
- Anh sợ tôi khó chịu hả? Anh lại mời anh ta đi. Hôm nay là ngày của anh
mà, ưu tiên cho anh quyết định đó.
Trần Lâm ôm quyền đùa:
- Đa tạ đại tiểu thư.
Chàng bước vội ra cửa chào Bàng Châu:
- Gặp nhau ban sáng là đã có duyên, cho phép tôi mời anh đến ngồi với
mấy người bạn của tôi được không? Chúng ta cùng nhau uống một cuộc
bèo mây gặp gỡ.
Bàng Châu cười ha hả nói:
- Còn hân hạnh nào bằng. Bỏ qua cơ hội này chẳng phải là điều ân hận suốt
đời sao?
Họ trở lại bàn, Phan Sinh và hai cô gái đứng lên chào. Trần Lâm giới thiệu
mọi người với nhau. Bàng Châu chào đáp lễ rồi nói:
- Trương Bàng Châu này hôm nay thật diễm phúc ba sinh mới được làm
quen với những người bạn nam siêu quần, nữ tuyệt đại mỹ nhân thế này.
Phan Sinh nói:
- Ba người bạn này của tôi mới xứng với lời nói của anh, riêng tôi là một
tên quê mùa nơi xó núi, làm sao gánh nổi hai chữ siêu quần kia?
- Phan huynh phong tư tuyệt thế, nếu chán nghề đao kiếm thô bạo như
chúng tôi thì hẳn phải là bậc văn chương quán chúng, có tài nhả ngọc phun
châu, sao lại không xứng chứ?
Tiểu Hồng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.