GIẶC BẮC - Trang 206

lên tiếng Hữu Danh Vô Thực cất giọng trầm trầm tiếp:
- Nhân danh thủ lĩnh đoàn do thám Hoa Lư lão phu xin cam đoan sau một
tháng làm khách của đoàn do thám, túc hạ muốn đi hay ở tùy ý của túc hạ...
- Trước khi nhận lời tại hạ muốn biết về số phận của hai bằng hữu đây...
Hữu Danh Vô Thực cười lớn:
- Nếu Đoàn thủ lĩnh và Hạ thủ lĩnh muốn làm quí khách của đoàn do thám
lão phu rất hoan nghinh, bằng không họ tự do ra về...
Kẻ cầm sổ giang hồ quay qua cười nói với Đoàn Chí Hạ và Hạ Long
Khách:
- Tôi cám ơn về sự giúp đỡ của hai huynh mặc dù chuyện xảy ra không
như ý chúng ta muốn. Tôi hy vọng sẽ gặp lại hai huynh ngày gần đây...
Đoàn Chí Hạ và Hạ Long Khách nói vài lời từ giã ngắn ngủi rồi từ từ rút
lui. Họ biết không thể làm gì khác hơn trong tình thế bất lợi này.
Hữu Danh Vô Thực và Bách Diện Thư Sinh chỉ huy thủ hạ hộ tống người
tù nhân thượng khách ra khỏi hang.
Kẻ cầm sổ giang hồ cùng Hồ phu nhân và Hồ Phong leo lên cỗ xe ngựa.
Ngồi cạnh nhau trong lòng xe chật chội Hồ phu nhân thì thầm vào tai người
bạn đồng hành:
- Tại sao tôn ông không chạy trốn?
Kẻ cầm sổ giang hồ cười cười nói đùa. Hồ phu nhân nhăn mặt. Nàng không
hiểu tại làm sao kẻ cầm sổ giang hồ có thể cười cợt và nói đùa trong lúc
này.
- Vì tôi không còn đường nào để chạy trốn... Vả lại tôi không thích chạy
trốn. Khó khăn lắm mới được làm thượng khách của đoàn do thám Hoa
Lư...
Ngừng lại giây lát y hỏi Hồ phu nhân:
- Nếu phu nhân là tôi thời phu nhân chạy trốn không?
Vị phu nhân họ Hồ làm thinh. Giọng nói của kẻ cầm sổ giang hồ trầm
xuống thật thấp. Y nói vào tai Hồ phu nhân dường như muốn một mình
nàng nghe được mà thôi:
- Tôi có hai lý do chính đáng để trở thành tù nhân của đoàn do thám. Thứ
nhất tôi không nở bỏ rơi phu nhân và cháu Phong vào tay một kẻ thù lợi hại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.