GIẶC BẮC - Trang 467

Hồ Vũ Hoa biết điều đó. Tuy nhiên bảo ông ta buông kiếm đầu hàng thời
còn chi sĩ diện của một cao thủ lẫy lừng.

Rẹt... Hồ phu nhân đứng im nhìn mũi kiếm chong ngay vào yết hầu của
mình. Thở dài nàng nhắm mắt chờ chết nên không thấy được một bóng
người lạng mình vào đấu trường cùng với ánh kiếm chớp ngời. Bựt...Bựt...
Âm thanh giết người nổi lên nghe nhức buốt thịt da. Từng thân người đổ
xuống như thân cây chuối bị đốn ngọt.

Đám nhân viên do thám dội ngược trở lại. Chúng chong mắt nhìn kẻ cầm
sổ giang hồ đột ngột xuất hiện. Kiếm vẫn còn cài trong vỏ y trầm lặng nhìn
mấy xác chết nằm úp mặt trên đất đoạn vòng tay kéo Hồ phu nhân sát vào
người và nhẹ giọng hỏi:

- Phu nhân bị thương nặng không?

Vị phu nhân họ Hồ lặng nhìn y mà không trả lời. Nàng nửa mừng nửa
giận, nửa buồn nửa vui, nửa hận nửa thương, nửa hờn nửa ghét...

- Tại hạ tới hơi chậm xin phu nhân thứ lỗi...

Hồ phu nhân nói với giọng bình thường:

- Đa tạ tôn ông. Tôi bị thương cũng nhẹ thôi...

Kẻ cầm sổ giang hồ cau mày khi thấy máu ứa ra nơi ngực của Hồ phu nhân.
Hướng về Hồ Vũ Hoa y cao giọng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.