GIẤC MỘNG ĐẾ VƯƠNG - Trang 537

Lông mày Cát Thanh Viễn nhíu chặt, thuận tay cầm dây đỏ buộc tay

chân của giai nhân lại, cầm quần áo đi ra. Niếp Thanh Lân trên giường khó
chịu vặn vẹo thân thế, nhưng trong lòng lại đảo quanh: Lẽ nào…

Sau khi Cát Thanh Viễn ra khỏi động phòng, mang theo mấy tướng

quân vội vàng cưỡi ngựa lên tường thành. Đứng ở đầu tường chỉ thấy cát bụi
cuồn cuộn ở xa, không biết bao nhiêu quân đội đang xông đến vây quanh
kinh thành.

Quân đội tới gần thành giằng co với binh mã Lang Tây Vương, chẳng

phải là một đám đông ăn mày thối sao? Toàn một đám quần áo nát, chân đầy
bùn, cũng không biết đời này đã tắm rửa qua chưa. Một cái cờ lớn dính bùn
được một người cầm cuốc giơ lên, cố gắng đón gió, cố gắng lắm có thể nhận
ra được chữ “Vệ” trên đó. Một cơn gió lớn thổi qua, khí chất trên người một
tên cái bang không sạch sẽ cũng đón gió, loại tanh hôi này lại có một khí
chất rất riêng.

Lại nhìn tên cầm đầu đám ăn mày thối, có phong phạm của bang chủ

cái bang!

Tóc dài rối tung, trên thân không một mảnh vải, bùn nhão trên người

như bị mồ hồi rửa qua để lại vết bẩn. cái quần trắng dưới thân bị nước bùn
nhuộm nhìn không ra màu sắc ban đầu, hai chân không đi giày, có thể coi là
thế, nam nhân mắt phượng điều khiển ngựa, mắt lạnh lùng ngạo nghễ trừng
lên, tay cầm trường đao, giống như nguyên soái mặt áo giáp vàng, nhìn tinh
binh lương tướng Lang Tây Vương đang sẵn sàng đón địch, cười lạnh rồi
lớn tiếng nói: “Quan thủ thành hãy xưng tên, thấy binh mã bản Hầu lại
không mở cửa, khi mở được cổng thành sẽ chém đầu các người, tế quân kỳ
của Hắc Kỳ Quân ta!”

Cát Thanh Viễn cảm giác tâm mình chìm đến tận đáy, rốt cuộc đã sai

sót ở đâu?

Tuy người đến mặt có bùn, nhưng cho dù liếc hắn vẫn nhận ra, người

đến lại là Yêu Giao đại nhân vốn nên táng thân trong biển nước mênh mông
ở Lễ huyện!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.