GIẤC MỘNG ĐẾ VƯƠNG - Trang 99

Không nghĩ tới tâm tư Thái phó lại khiến người ta khó lý giải như vậy.

Hắn hời hợt nói, Ngô các lão thất thố trên triều đình, phạt ông bế môn
nghiền ngẫm lỗi lầm tại phủ ba tháng, nhưng lại không thấy giở thủ đoạn lôi
đình gì thêm.

Lúc hạ triều, Lỗ Dự Đạt đi theo bên cạnh Thái phó không hiểu hỏi:

“Thái phó, lão già kia không nể mặt như thế, sao ngài không cho lão ta một
đao đi?”

Thái phó ngồi trên ghế trong thượng thư phòng xoa xoa cần cổ, mở

miệng: “Trong trăm kẻ thì vô dụng nhất chính là thư sinh, lại còn là thư sinh
vừa thối vừa cứng không chịu nổi, nhưng thanh danh Ngô các lão ở trong
triều quá mức tốt đẹp. Trước kia không được tiên đế sủng ái, nhưng lại mười
phần trung thành.

Lão đầu sắp quy ẩn như thế này thì chức vị sẽ nhàn hạ, cũng chẳng náo

loạn ra được sóng gió nào lớn cả. Giết ông ta, ngược lại sẽ thành toàn cho
cái mỹ danh trung thành son sắt của ông ta, bản Hầu cũng không muốn mất
đi phân lượng trong lòng đám trí thức toàn thiên hạ.”

Lỗ Dự Đạt nghe được, nhất thời bừng tỉnh. Sự kính nể trong lòng y đối

với Thái phó đại nhân lại tăng thêm vài phần.

Nhân vật tài ba vĩ đại bày mưu lập kế, văn có thể mà võ cũng tài thế

này, hắn không nắm thiên hạ thì còn ai có thể? Thằng nhãi Hoàng đế yếu
như sên kia sao?

Còn tên đại nho tinh thông kinh sử kia nữa chứ? Ngay cả điểm này

cũng nhìn không ra, thực sự uổng phí cho tuổi đời đã cao như thế.

Thế nhưng Lỗ Dự Đạt không biết, nhân vật tài ba vĩ đại của y, tâm tình

kỳ thực cực kỳ không tốt.

Trong đêm hắn bừng tỉnh hiểu ra ấy, hắn liền quyết tâm bớt gặp tiểu

phế vật kia đi.

Không nghĩ tới, mức độ nghiện lại không giảm bớt. Tên tiểu hỗn đản

mấy ngày nay trốn trong tẩm cung ăn uống vui vẻ, còn hắn thì lại chịu đau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.