GIAI ĐIỆU TỬ THẦN - Trang 132

CHƯƠNG 20

DENNIS HARUTYUN GIÚP Dance đăng nhập vào email của cô từ một
thiết bị đầu cuối

*

trong góc phòng, cô cho in ra tài liệu của TJ.

Nhìn lướt qua, và thất vọng.
“Tôi e là không có gì nhiều - Edwin Stanton Sharp sinh tại Yakima,

một thành phố phía đông bang Washington. Cha là nhân viên bán hàng
thường xuyên phải đi đây đó, mẹ làm việc trong ngành bán lẻ. Theo thu
nhập của mẹ gã mà xét, chắc bà ta phải làm vài việc một lúc. Điều này
nghĩa là thằng bé phần lớn thời gian ở nhà một mình. Các nhà tâm lý học
cho rằng rình mò bắt đầu từ những rắc rối về sự gắn bó. Gã thèm khát
muốn được bố mẹ hắn dành nhiều thời gian hơn cho mình, đặc biệt là mẹ
gã, nhưng bà ta đi vắng suốt.

“Hồi đó điểm số của gã rất tốt. Nhưng gã bị đúp lại một năm hồi lớp

bảy, quá lâu rồi, và vì điểm số của gã không tệ nên có lẽ là do vấn đề tình
cảm ở trường. Nhưng không có ghi chép gì về hình thức kỷ luật, ngoại trừ
kỷ luật vì tội đánh nhau vài lần trên sân trường. Không thấy nói về sử dụng
vũ khí. Gã cũng không tham gia các hoạt động ngoại khóa, các câu lạc bộ
hay chơi các môn thể thao.

“Khi gã mười sáu tuổi thì bố mẹ ly hôn và gã sống với mẹ ngoài

Seattle. Gã đỗ Đại học Washington và theo học hai năm. Một lần nữa gã đạt
điểm số rất cao. Nhưng vì lý do nào đó gã bỏ dở sau khi chỉ vừa bắt đầu
năm thứ ba. Không thấy ghi chép lý do. Gã cũng chẳng có hứng thú tham
gia hoạt động nào hết. Điều này quá điển hình luôn - rình mò đòi hỏi rất
nhiều thời gian. Gã bắt đầu làm các công việc mà những kẻ rình mò đôi khi
bị thu hút: như nhân viên bảo vệ, người tạo phong cảnh, bán lẻ bán thời
gian, chào hàng các mẫu thực phẩm tại các cửa hàng thực phẩm và giao
hàng đến từng nhà một. Đây là các nghề nghiệp lý tưởng cho những kẻ có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.